“Khoan đã khoan đã!!”
“Tôn Ninh! Đừng có đứng chôn chân ở đó nữa! Mau ngăn người ta lại đi!!”
Hứa Nặc nắm chặt tay cầm xe lăn của Phong Hoán Triều, mặt đỏ bừng mà vẫn không kịp ngăn cậu một quyền đã hất bay tên cảnh sát da trắng đang tức điên kia.
Thấy đối phương đã rút súng ra, Tôn Ninh lập tức tránh thật xa, sợ bị vạ lây (chẳng may bị ông chủ đấm trúng). Mãi đến lúc này anh ta mới chịu xen vào ngăn cản màn kịch nhốn nháo.
Hứa Nặc khẽ trấn an cảm xúc của Phong Hoán Triều:
“Dù sao cũng là cảnh sát, cho dù ở nước ngoài thì cũng không thể đánh được, nhỡ mà bị gán tội hành hung cảnh sát thì phiền lắm.”
Sắc mặt Phong Hoán Triều vẫn nặng nề. Hứa Nặc đã từng thấy trạng thái của cậu trong đấu trường, nên biết rõ biểu cảm lúc này có nghĩa là cậu đã bước vào chế độ chiến đấu. Không phải vô cớ mà thư ký Tôn đã trốn xa thật xa ngay từ đầu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play