Vân Hạ không biết mình đã đi bao lâu.
Dù đêm đã khuya, nhưng trong thời bình, đời sống về đêm của người dân vẫn rất phong phú, khó tránh việc gặp phải vài nhóm người đi cùng nhau.
Một người đàn ông nhuộm tóc màu nổi bật, dáng dấp lại rất ưa nhìn, vóc dáng cao ráo, như vậy tất nhiên rất dễ thu hút ánh nhìn của người qua đường.
Thế nhưng lúc này Vân Hạ hoàn toàn không để ý đến ánh mắt của họ, hoặc là có để ý, thì cũng cứ mặc kệ mà đi theo ý mình.
Đến khi lấy lại tinh thần, hắn đã ngồi trên chiếc xích đu trong một công viên cũ kỹ bỏ hoang, không rõ đã ngẩn người bao lâu.
Hắn ngơ ngác nhìn món đồ trong tay, trong đầu vang vọng giọng nói của Hứa Nặc.
Một câu nói rất bình thường, vậy mà ngay cả bản thân hắn cũng không hiểu vì sao, chỉ một câu đó thôi lại khiến tim mình đau nhói.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT