Thanh niên tựa như bị tình huống đột ngột dọa sợ, ngơ ngác đứng đó một lúc lâu, sắc mặt trắng bệch, hoảng hốt đẩy nam nhân ra, vội vàng chạy đến bên thiếu niên đang nằm sóng soài dưới đất: "Ly Dung, Ly Dung, con sao rồi, có bị thương không?!"
Thiếu niên mắt trắng dã, nằm mềm oặt, hiển nhiên đã hôn mê. Thanh niên gần như muốn bẻ gãy cả cổ cậu ta mà lay dậy. Một vài binh sĩ theo hiệu lệnh từ Cảnh bước tới, nâng hai người lên đồng thời khởi động thiết bị thông báo, nhanh chóng gọi đội ngũ y tế đến.
Trình Hiểu liếc sang, bắt gặp ánh mắt Cảnh đang nhìn mình, sâu xa khó đoán. Nhưng rồi nam nhân lại xoay người rời đi, tựa như hoàn toàn không định truy cứu chuyện vừa rồi. Cậu híp mắt, lặng lẽ bước theo sau.
"Đứng lại, ai cho ngươi rời đi?" Thanh niên hất tay hất chân binh sĩ đang cản mình, bước thẳng đến trước mặt Trình Hiểu, cười lạnh, ánh mắt hung hăng nhìn thẳng vào gương mặt trầm ổn của nam nhân, "Ngươi dám động đến nhi tử ta?!"
Hắn không chút do dự tát một cái về phía Trình Hiểu. Dù có thấy rõ nhân loại này cũng không hề yếu, nhưng hắn tin Cảnh tuyệt đối sẽ không để mặc kẻ này ra tay với Mẫu phụ mình.
Cậu vốn đang suy nghĩ không biết có nên chọn một thân cây kế bên để tránh mặt không, lại không ngờ Cảnh đột nhiên đưa tay ra, nhanh chóng chặn lại cú tát, bắt lấy cổ tay thanh niên.
Thanh niên đau đến nhăn mặt, muốn giãy cũng không được, run giọng mắng: "Nghịch tử, buông tay......" Âm cuối bất giác run rẩy. Hắn đột nhiên cảm thấy ánh mắt Cảnh vô cùng thâm trầm, lạnh lẽo chưa từng thấy. Hắn công khai chống đối Mẫu phụ, thiên vị cái tên tiện nhân này, thậm chí còn đứng yên nhìn đệ đệ ruột bị đánh cũng không hề can thiệp. Nghịch tử này rốt cuộc muốn làm gì?!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT