Ngày hôm sau, khi thắt lưng Trình Hiểu còn bủn rủn, cửa phòng đã bị gõ rầm rầm. Lam phủ chăn lên người Trình Hiểu, che khuất hết những dấu vết tràn đầy trên da thịt, lại cúi đầu hôn lên trán đối phương rồi mới ra mở cửa.
"Lam đại nhân, Trình tiên sinh, có, có người từ bên ngoài thế giới đến!" Một nhân loại tự do suýt chút nữa thì xông vào. Lúc ấy, nhóm dị tộc ở đây và người Uy Nhĩ đều tiến lên đón, không biết người tới là địch hay bạn. Hắn ở vị trí hậu cần liền nhanh chóng chạy vội về báo tin.
Người từ bên ngoài thế giới...
Trình Hiểu dù còn buồn ngủ vẫn cẩn thận suy nghĩ, hẳn là cậu không nghe nhầm đi, nhưng tại sao lại có chút cảm giác kịch bản diễn biến sai rồi nhỉ. Về lý thuyết thì dị tộc và tộc người Uy Nhĩ là sinh vật ngoài hành tinh, vậy tại sao người thanh niên này lại có phản ứng mãnh liệt như thế?
Mặt Lam không có cảm xúc gì, thế nhưng nhân loại tự do lại cảm thấy nhồn nhột sau lưng, cố gắng không để ý đến rồi lại nghiêm túc tự hỏi chính mình: Tại sao gương mặt tê liệt không cảm xúc kia lại như có ý đang hỏi hắn vậy? Nghĩ thế, hắn vội vàng giải thích: "Những người khác cũng đi thông báo cho Fislar các hạ và Tề Quân đại nhân. Chúng tôi là đội ban đầu phụ trách gác đêm, khi vừa bình minh thì phát hiện một... một chiến hạm ở bên ngoài tòa thành nhỏ."
Dị tộc hơi cau mày.
Trình Hiểu: "..." Chiến hạm yên lặng không gợn sóng hạ xuống sao. Chẳng lẽ tối qua làm đến mức kinh thiên động địa, sông cạn đá mòn cũng không còn biết gì nữa? Tuy nhiên, tình thế cấp bách nên cậu không thể suy nghĩ được nữa, vội khoác áo khoác rồi cùng Lam đi tới phía ngoài tòa thành.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play