Lần này, dưới sự dẫn đường của xe tham quan, bọn họ rất nhanh đã đến mê cung gương. Trên xe, nhân viên còn nói với Cố Ỷ: "Chỗ mê cung gương đã bị phong tỏa rồi, đến trước cửa cũng không vào được đâu, chẳng nhìn thấy gì cả."
Cố Ỷ chỉ đáp: "Tôi biết."
Xe tham quan dừng trước cửa mê cung gương, Cố Ỷ che ô, dẫn theo Khương Tố Ngôn đến lối vào. Không nằm ngoài dự đoán, bọn họ bị chặn lại bởi dải cảnh báo màu vàng. Cảnh sát ở đó không quen biết Cố Ỷ nên ngăn cô không cho vào. Cô gọi điện cho Trương Gia Hào, bên kia nghe cô nói xong thì bảo cô yên tâm, cúp máy chưa được bao lâu thì trong bộ đàm của cảnh sát trước mặt đã vang lên tiếng nói, một lát sau Cố Ỷ được thả cho đi tiếp.
Vừa bước qua cổng lớn của mê cung gương, Cố Ỷ liền hỏi Khương Tố Ngôn:
"Vợ ơi, con quỷ ở đâu?"
Khương Tố Ngôn liếc nhìn cô thêm một lần nữa. Trước kia Cố Ỷ vẫn thường tự mình suy đoán trước, đến khi thật sự không biết gì mới quay sang hỏi Khương Tố Ngôn, hoặc nếu có hỏi thì cũng chỉ là mấy chuyện ngoài lề mang tính hóng hớt cho vui. Kiểu vừa vào đã đi thẳng vào trọng tâm như thế này đúng là hiếm thấy. Tất nhiên, Khương Tố Ngôn cũng không nói Cố Ỷ cái gì.
Nàng đảo mắt một vòng, ánh mắt thoáng trầm xuống: "Ở đây không có quỷ."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play