Khương Tố Ngôn rất thích nhiệt độ của Cố Ỷ, rất ấm áp, cao hơn nàng không biết bao nhiêu độ, chỉ cần đầu ngón tay chạm vào thôi cũng có thể cảm nhận được một dòng ấm áp từ đầu ngón tay từ từ chảy đến tận đáy lòng.
Nàng thích cảm giác này, và tin rằng không có ma quỷ nào là không thích cảm giác ấy. Vì ma quỷ đều rất lạnh, còn lạnh hơn cả băng. Mà quỷ càng mạnh thì lại càng lạnh lẽo.
Trái tim đã không còn đập kia sẽ tỏa ra từng đợt hơi lạnh, không những đông cứng tứ chi xương cốt mà còn lan ra bên ngoài, để tất cả sinh linh đều biết chúng chỉ là những vật chết, bị thế gian chán ghét.
Sự ấm áp của con người khác với ánh mặt trời. Khương Tố Ngôn ghét ánh nắng, cho dù ánh sáng mặt trời ấy không gây tổn thương cho nàng, nàng vẫn vô cùng chán ghét. Loại nhiệt lượng thiêu đốt chiếu lên thân thể đó hoàn toàn khác với sự ấm áp từ con người. Nếu là loại ma quỷ yếu ớt một chút, không chỉ là ghét mà còn bị ánh mặt trời ấy thiêu cháy.
Nếu còn yếu hơn nữa, thì chỉ cần đứng dưới nắng là hồn phi phách tán ngay lập tức.
Thế nhưng sự ấm áp từ con người thì lại khác, sẽ khiến nàng không kìm được mà muốn lại gần, muốn dính lấy Cố Ỷ. Nàng muốn chạm vào, da kề da với người ấy, không chừa lấy một khe hở nào, hút lấy sự ấm áp từ Cố Ỷ để sưởi ấm cơ thể mình, sưởi ấm thân xác đã bị phong kín trong băng giá mãi mãi.
Nàng yêu Cố Ỷ sao?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT