Dở ẹc.
Nghe thấy lời của Khương Tố Ngôn, Cố Ỷ chỉ muốn lắc lắc vợ mình cho tỉnh rồi bắt nàng trả lại 66 tệ ấy đây! Trước đó hai người được thưởng bốn vạn tệ nhờ làm công dân nhiệt tình, sau khi quyên góp một nửa, hai người chia đôi, mỗi người nhận được một vạn. Nhưng tiền của Khương Tố Ngôn thì nàng đều đem cất kỹ cả, còn 66 tệ này là Cố Ỷ móc từ túi của mình ra đấy.
Chưa hết, chỗ các cô ở còn không bán cái đó, Cố Ỷ phải bỏ thêm 12 tệ tiền vận chuyển.
Rõ ràng là Khương Tố Ngôn đã muốn ăn kem Mao Đài từ lâu lắm rồi, vậy mà sau cùng lại phán một câu: dở ẹc.
Sớm muộn gì Cố Ỷ cũng phải tự mua ăn thử cho biết!
Nhưng nghĩ tới giá tiền 66 tệ, cộng thêm cái phán xét "dở ẹc" của Khương Tố Ngôn, Cố Ỷ đành ngẫm lại, hay là thôi đi nhỉ. Đó là 66 + 12 = 78 tệ cơ đấy, bằng ba ngày tiền ăn của cô rồi còn gì!
Vừa tiếc đứt ruột 78 tệ mới bay đi chưa lâu, tối đến Cố Ỷ lại ngồi học bù những bài đã bỏ dở suốt thời gian qua, không ôn tập thì chắc chắn thi cuối kỳ sẽ trượt mất thôi, nên phải vừa học vừa tranh thủ mở tiệm. Mà dạo gần đây, quỷ quái ở thành phố Lễ Phong tìm đến Cố Ỷ giữa đêm cũng ngày càng ít, khiến cho ban đêm của cô càng lúc càng chán. Huống hồ trời mùa đông lạnh thế này, Cố Ỷ chỉ muốn nhanh chóng chui ngay vào chăn cho ấm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play