Ra khỏi công viên giải trí, hiếm khi Cố Ỷ không keo kiệt mà gọi luôn một chiếc taxi, từ thành phố bên cạnh về lại nhà mình. Thành phố bên cạnh cách Lễ Phong không xa, gọi taxi cũng chỉ mất năm sáu chục tệ, Cố Ỷ thấy giá đó có thể chấp nhận được nên mới gọi thẳng xe về.
Hai người ngồi ở ghế sau, cho đến hiện tại Khương Tố Ngôn vẫn chưa rời khỏi cơ thể ma-nơ-canh. Bàn tay hai người đan vào nhau trong khoang sau xe taxi.
Cố Ỷ đặt tay lên mu bàn tay Khương Tố Ngôn, năm ngón tay trượt xuống, luồn vào kẽ tay nàng, khít chặt không chừa chút khe hở nào.
Bác tài xế đang lái xe phía trước, vẫn còn tâm trạng tán gẫu, quay đầu hỏi Cố Ỷ: "Hai cô hóa trang kiểu cô dâu ma phải không?"
Cố Ỷ nhoẻn miệng cười: "Đúng rồi, bác thấy có đẹp không?"
"Cũng đẹp đấy, nhưng nhìn hơi rờn rợn. Giới trẻ các cô thích mấy kiểu như này, bọn tôi không hiểu nổi."
Cố Ỷ bật cười, dặn dò bác tài xế: "Bình thường mà thấy người hóa trang kiểu vậy thì bác đừng có cho lên xe nhé, nhất là lúc nửa đêm thế này. Bác không sợ rước phải ma thật à?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT