Ai cũng biết, Khương Tố Ngôn vốn không giỏi ăn nói... Mà chủ yếu là, nàng chẳng thích mở miệng.
Ban đầu Khương Tố Ngôn đang yên đang lành tựa vào người Cố Ỷ, thấy mấy con tiểu quỷ trước mặt nhe nanh múa vuốt, cố gắng chỉ đích danh nàng là quỷ, thì trong lòng đặc biệt muốn đứng bật dậy, nói thẳng với đám quỷ đó: "Ờ, ta là quỷ đấy, thì sao nào?"
Nhưng phu quân rõ ràng còn đang có hứng chơi tiếp, Khương Tố Ngôn cũng không muốn phá hỏng hứng thú của Cố Ỷ, chỉ lười biếng nhấc mắt lên nhìn một cái, không nói lời nào, tiếp tục dựa vào Cố Ỷ không rời. Dáng vẻ như vậy lại càng khiến đám tiểu quỷ trước mặt hăng máu, thi nhau lớn tiếng hơn.
Cố Ỷ thấy vậy, trong lòng nghĩ: Không được, mình là phu quân của chị ấy, lúc này không đứng ra bảo vệ vợ mình thì còn gì là khí khái phu quân nữa?!
"Ồn ào cái gì mà ồn ào, cô ấy là do tôi dẫn đến, vốn dĩ người ta cũng không định tới, chẳng qua là tình cờ thấy thư mời họp lớp giống tôi nên mới đến đây! Nếu cô ấy có vấn đề, chẳng phải cũng có nghĩa là tôi cũng có vấn đề à? Ý các người là tôi với cô ấy đều là quỷ, chỗ này có tận hai con quỷ chắc?"
Tình huống mà Cố Ỷ miêu tả xem ra là điều không thể chấp nhận đối với mấy con quỷ khác ở đây, hơn nữa lúc đầu lời nói ra cũng là "có một con quỷ", chứ không phải "có mấy con quỷ".
Không rõ lời cô có thuyết phục được đám quỷ hay không, nhưng dáng vẻ chính nghĩa hùng hồn của Cố Ỷ lại khiến những tên nhát gan e dè, không có thêm ai đứng ra chỉ mặt gọi tên Khương Tố Ngôn nữa. Nhưng chỉ là tạm thời không dám chỉ thôi, nhìn ánh mắt của họ, Cố Ỷ biết vẫn còn rất nhiều kẻ đang nghi ngờ Khương Tố Ngôn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play