Cố Ỷ theo chân lão Hoàng đi qua lối dành cho nhân viên tới một phòng học. Lão Hoàng chỉ vào một chỗ ngồi, Cố Ỷ liền ngồi xuống. Anh ta còn dặn thêm: lúc không có ai thì có thể nghịch điện thoại, nhưng hễ nghe thấy có âm thanh trong tai nghe thì phải lập tức bỏ điện thoại xuống.
Cố Ỷ giơ tay làm dấu OK.
Cô ở trong lớp học ngồi chờ một lúc lâu, chán đến mức lấy điện thoại ra chơi khá lâu. Trong thời gian đó, Khương Tố Ngôn cũng cảm thấy chán, muốn trò chuyện với cô, còn dùng dải lụa đỏ kéo váy cô. Cố Ỷ đưa tay hất dải lụa đỏ ra: Làm gì vậy trời, đang đi làm phải biểu hiện cho đàng hoàng nào!
Dù sao đây cũng là một nhà ma có nội tình mờ ám, biết đâu trong này thật sự có ma quỷ. Giờ Cố Ỷ đang giả vờ làm người thường nên hoàn toàn không dùng hồn lực quét qua, chứ không thì sớm đã ra tay rồi.
Thật ra lý do cô có thể ngoan ngoãn ngồi đây, còn vì một nguyên nhân khác: nghiện diễn xuất. Có cơ hội biểu diễn đường đường chính chính thế này, sao Cố Ỷ có thể bỏ qua được? Hiện giờ cô chính là một NPC chuyên nghiệp trong nhà ma, nhất định phải khiến người chơi "có cảm giác như ở nhà".
Còn cái "nhà" đó có phải là "nơi chín suối" hay không thì Cố Ỷ cũng không dám chắc.
Cố Ỷ đang chơi điện thoại thì trong tai nghe vang lên tiếng của lão Hoàng: "Kỳ Kỳ, chuẩn bị đi, sắp có người chơi vào phòng của em rồi. Lần đầu tiên không cần em phải hù được họ, chỉ cần không mắc lỗi là được."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play