Vấn đề hiện tại là, năm người cuối cùng sẽ bị trục xuất khỏi Thần Đan điện, không thể tiếp tục đảm nhiệm chức vụ ở Thần Đan điện nữa.

Thạch Việt cũng quan tâm đến bổng lộc hàng tháng của Thần Đan điện, nhưng hắn cần thân phận học đồ luyện đan này để che giấu nguyên nhân tu vi của mình tăng lên.

Với thân phận này, Thạch Việt dù bán ra hay mua linh dược đều sẽ không khiến người khác nghi ngờ, vì một Luyện Đan Sư mua bán linh dược là chuyện rất bình thường.

Nếu hắn không có thân phận này, đừng nói mua bán linh dược, chỉ việc tu vi của hắn tăng lên quá nhanh thôi cũng đủ khiến người khác hoài nghi, dù sao mấy tháng trước hắn chỉ mới là Luyện Khí tầng hai.

Chưa đầy nửa năm, một tu sĩ Ngũ Linh Căn liên tục tăng lên ba tiểu cảnh giới, nếu chuyện này truyền ra thì thật quá kinh hãi.

Bởi vậy, Thạch Việt nhất định phải giữ cho được thân phận học đồ luyện đan này, hắn không thể xếp vào năm người cuối cùng.

Nghĩ đến đây, Thạch Việt quay người bước ra ngoài.

Ra khỏi Thần Đan phong, hắn thả ra pháp khí lá cây, ngự khí bay về phía Thái Hư cốc.

Muốn tăng tỷ lệ thành đan trong ba ngày thì gần như không thể, nhưng nếu là sáu mươi ngày thì có thể.

Thạch Việt định vào trong Chưởng Thiên Không Gian luyện đan, vật liệu luyện Luyện Khí tán trên người hắn còn khá nhiều, thứ hắn đang thiếu chính là lò luyện đan và linh than.

Đến Thái Hư cốc, Thạch Việt dịch dung thành một thanh niên cao lớn, bỏ ra 500 khối Linh Thạch để mua một cái đan lô trung phẩm.

Sau đó, hắn chạy đến mấy cửa hàng tạp hóa mua tổng cộng hơn trăm cân linh than.

Nửa canh giờ sau, Thạch Việt về tới Thôi Vân phong, sau khi đi vào tầng hầm liền tiến vào Chưởng Thiên Không Gian.

Thạch Việt vỗ vào túi trữ vật bên hông, một cái đan lô màu bạc lớn cỡ bàn tay từ đó bay ra.

Đan lô đón gió lớn lên, vững vàng rơi xuống trước mặt Thạch Việt.

Hắn mở nắp đỉnh, cẩn thận lau chùi bên trong đan lô, sau đó khoanh chân ngồi trên đất nhắm mắt dưỡng thần.

Nửa canh giờ sau, Thạch Việt mở mắt, bắt đầu luyện đan.

Hắn lấy từ trong ngực ra một túi trữ vật, lắc xuống, một loạt hào quang lóe lên, trên mặt đất xuất hiện một đống hộp gỗ lớn và mấy trăm khối linh than lớn nhỏ bằng nhau.

Thạch Việt đặt một khối linh than dưới đáy đan lô, mười ngón tay nhanh chóng bấm niệm pháp quyết.

Không bao lâu, trên ngón tay xuất hiện một ngọn lửa lớn bằng móng tay.

Thấy ngón tay hắn búng ra, ngọn lửa bay vút ra ngoài, rơi vào phía trên linh than.

"Phốc" một tiếng, linh than bùng cháy dữ dội.

Thạch Việt cầm quạt lông quạt mạnh một cái, lửa lập tức tăng lên, ngọn lửa cuồn cuộn bao trùm lấy đáy đan lô.

Khi nhiệt độ vừa đủ, Thạch Việt đánh một đạo pháp quyết vào phía trên đan lô, nắp đỉnh bay lên lơ lửng giữa không trung.

Hắn ném năm loại linh dược vào trong lò, một tay bấm niệm pháp quyết, nắp đỉnh vững vàng hạ xuống.

Một khắc sau, một mùi thuốc thoang thoảng từ trong lò bay ra, khiến người nghe cảm thấy dễ chịu.

Thạch Việt không dám khinh thường, liên tục quạt mạnh quạt lông để lửa lớn hơn.

Mùi thơm càng lúc càng đậm, tần suất quạt của Thạch Việt bắt đầu giảm dần.

Qua một khắc nữa, khi mùi thơm nồng nặc đến cực điểm, linh than dưới đan lô cũng chỉ còn lại một chút ít, lửa cũng yếu đi thấy rõ.

Thạch Việt dập lửa, đánh một đạo pháp quyết vào trên đan lô.

"Ầm" một tiếng, nắp đỉnh lại bay lên, vững vàng rơi xuống đất.

Thạch Việt đứng dậy, đến gần xem xét, chỉ thấy bên trong lò đan chỉ còn lại một đống phế thải.

Rõ ràng là lần luyện đan này đã thất bại.

Dù lần luyện chế Luyện Khí tán này thất bại, Thạch Việt cũng không hề nản lòng.

Một Luyện Đan Sư bắt đầu luyện đan thất bại hàng trăm hàng nghìn lần là chuyện rất bình thường.

Thạch Việt có trong tay mấy trăm phần vật liệu, hắn không tin là mấy trăm phần này không luyện ra được một lò Luyện Khí tán.

Nghĩ đến đây, Thạch Việt lại lấy ra một khối linh than đốt lên dưới đáy đan lô, bắt đầu luyện lò thứ hai.

Sau gần nửa canh giờ, lò Luyện Khí tán thứ hai luyện xong, vẫn thất bại.

Thạch Việt lắc đầu, luyện tiếp lò thứ ba.

Lò Luyện Khí tán thứ ba vẫn thất bại như cũ.

Lò thứ tư cũng không thành công.

Thạch Việt ngồi xếp bằng trước đan lô, phía dưới đáy đan lô bị ngọn lửa cuồn cuộn che khuất.

Hai mắt hắn đỏ bừng, trên mặt lộ rõ vẻ mệt mỏi.

Thạch Việt nhìn vào đan lô trước mắt, vẻ mặt vô cùng nghiêm trọng.

Đây là lò Luyện Khí tán thứ ba trăm năm mươi hai, hắn không dám khinh thường.

Không bao lâu sau, một mùi thuốc thoang thoảng từ trong lò đan bay ra.

Thạch Việt vội vàng quạt lông, khiến lửa lớn hơn.

Khi mùi thuốc càng lúc càng đậm, tần suất quạt của Thạch Việt giảm xuống, ngọn lửa dưới đáy đan lô cũng từ từ yếu đi.

Một khắc sau, Thạch Việt dập tắt lửa, đánh một đạo pháp quyết vào đan lô.

"Ầm" một tiếng, nắp đỉnh tự động bay lên.

Thạch Việt đứng dậy đến xem, bên trong lò đan là ba viên dược hoàn màu xanh to bằng quả nhãn, lò Luyện Khí tán này đã thành công.

Thấy vậy, vẻ mệt mỏi trên mặt Thạch Việt liền biến thành vẻ vui mừng.

Hắn lấy ra một cái bình sứ, cho hết số Luyện Khí tán trong lò vào đó.

Luyện chế thành công một lò Luyện Khí tán, Thạch Việt thấy tự tin hẳn lên, mọi mệt nhọc tan biến hết, hắn liền lấy ra một khối linh than, đốt lên bắt đầu luyện lò Luyện Khí tán thứ ba trăm năm mươi ba.

Thạch Việt thất bại ba trăm năm mươi mốt lần mới thành công một lần, thảo nào người ta nói một Luyện Đan Sư giàu kinh nghiệm cũng là dùng một lượng lớn linh dược luyện ra mà thành.

Một viên Luyện Khí tán trên thị trường có giá bốn khối Linh Thạch, giá mua chắc chắn không tới bốn khối Linh Thạch một viên, nhưng khoảng hai ba khối Linh Thạch một viên là có.

Thạch Việt trên mặt lộ rõ vẻ mệt mỏi, nhưng hắn không dám lơ là chút nào, mắt nhìn chăm chú vào đan lô trước mặt.

Không lâu sau, một mùi thuốc nồng nặc bay ra từ trong lò, Thạch Việt dập tắt lửa.

Hắn mở nắp đỉnh ra xem, thấy bên trong yên lặng nằm sáu viên dược hoàn màu xanh lớn cỡ quả nhãn.

Đây là lò Luyện Khí tán thứ bảy trăm ba mươi bốn hắn luyện chế.

Luyện ra tổng cộng hai mươi bốn viên, tỷ lệ thành đan vẫn chưa đến ba phần.

Thạch Việt thu đan lô lại, duỗi lưng mệt mỏi, hắn không biết mình đã liên tục luyện đan bao nhiêu ngày rồi.

Mấy ngày mấy đêm luyện đan liên tục khiến cho cả thể xác và tinh thần hắn đều vô cùng mỏi mệt.

Điều quan trọng nhất là năm loại linh dược dùng để luyện chế Luyện Khí tán cũng đã hết.

Đã luyện ra bảy trăm ba mươi bốn lò, Thạch Việt luyện ra tổng cộng hơn ba trăm viên Luyện Khí tán, có đôi khi mấy chục lò liền không luyện được một lò nào thành công.

Trên thị trường, một phần vật liệu luyện Luyện Khí tán có giá hai mươi lăm Linh Thạch, bảy trăm ba mươi bốn lò tương đương với mười tám nghìn ba trăm năm mươi Linh Thạch.

Mà một viên Luyện Khí tán có giá bốn Linh Thạch, hơn ba trăm viên mới được hơn 1,200 Linh Thạch.

Lỗ quá lớn! Nếu không phải Thạch Việt có Chưởng Thiên Châu, những tài liệu này cơ bản đều là trồng từ trong Chưởng Thiên Không Gian ra, nếu không thì hắn cũng không kham nổi hành vi xa xỉ như vậy.

Một cơn buồn ngủ ập đến, Thạch Việt từ từ nhắm hai mắt lại, ngủ thiếp đi dưới gốc Huyết Khí Quả.

Không biết qua bao lâu, Thạch Việt từ từ mở mắt, chỉ cảm thấy sảng khoái cả người, hắn không kìm được mà duỗi người mệt mỏi.

Thạch Việt đứng dậy, đi vòng quanh linh điền hai vòng xem linh dược mọc như thế nào.

Linh dược mọc khá tốt, đặc biệt là Hồng Vân Hoa, cánh hoa đỏ thẫm tỏa ra mùi thơm nhè nhẹ.

Khi Thạch Việt vừa đi ngang qua một cây Huyết Khí Quả, hắn khẽ cau mày, lùi lại mấy bước.

Số lượng Phệ Linh Phong đã lên tới năm sáu ngàn con, tổ ong của chúng cũng to bằng cả cánh cửa.

Thạch Việt bẻ một miếng nhỏ mật ong bỏ vào miệng.

Mật ong vừa vào miệng liền tan ra, vừa thơm vừa ngọt, quan trọng hơn là bên trong còn có không ít linh khí.

Thạch Việt đảo mắt, rồi đi ra khỏi Chưởng Thiên Không Gian.

Sau khi tưới nước cho Thủy Nguyệt Hoa, Thạch Việt bước ra khỏi sân, ngự khí bay về phía Tàng Kinh Các.

Không lâu sau, Thạch Việt đáp xuống trước Tàng Kinh Các, thu hồi pháp khí bay xong, hắn cất bước đi vào trong.

Nửa canh giờ sau, Thạch Việt bước ra từ Tàng Kinh Các với một nụ cười nhạt trên mặt.

Hắn đi một chuyến đến Chấp Sự điện, dùng 500 Linh Thạch mua hơn chục gốc linh dược có tuổi đời ba bốn mươi năm.

"A, Thạch sư đệ, thật là trùng hợp!" Khi Thạch Việt từ Chấp Sự điện bước ra, hắn định thả pháp khí bay đi thì nghe thấy một giọng nói quen thuộc bên tai.

Thạch Việt theo tiếng gọi nhìn lại, thấy Lữ Thiên Chính đang cưỡi một con Bạch Hạc cao hơn nửa trượng từ trên trời đáp xuống.

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play