"Nếu ta đoán không sai thì tàng bảo đồ trên tay mấy vị đạo hữu chắc là không hoàn chỉnh! Nếu không thì cũng không cần phải luyện chế hành thi tạc sơn." Ánh mắt Thạch Việt chuyển hướng đám hành thi phía dưới, thản nhiên nói, ngay sau đó hắn lại nghĩ ra điều gì, nói tiếp: "Nếu mấy vị đạo hữu muốn giết chết Lý mỗ, hắc hắc, các vị đạo hữu thật sự cho rằng đông người thì có ích sao? Cùng lắm thì, ta sẽ cùng các ngươi đồng quy vu tận, còn về tàng bảo đồ, ta trước khi chết, nhất định sẽ tiêu hủy nó."
Thiếu phụ váy xanh nghe vậy, nhíu mày, nàng và mấy người khác bắt đầu truyền âm giao lưu.
Một lúc sau, năm người dừng giao lưu.
Thiếu phụ váy xanh nhìn về phía Thạch Việt, trịnh trọng nói: "Lý đạo hữu đúng không! Chúng ta có thể không ra tay với ngươi, ngươi hãy nói rõ ràng, tàng bảo đồ là ai lưu lại, nếu tàng bảo đồ trên tay ngươi và tàng bảo đồ của chúng ta là một nơi, thì chúng ta có thể thương lượng hợp tác."
"Hắc hắc, các ngươi chắc là đang tìm kiếm bảo tàng mà Âm Thi giáo để lại a! Nếu Lý mỗ không đoán sai thì tàng bảo đồ trên tay các ngươi có lẽ là do mấy vị trưởng lão hộ tống Thiếu giáo chủ của Âm Thi giáo đào tẩu mà có." Thạch Việt cười hắc hắc, nói ra một phen khiến thiếu phụ váy xanh và bốn người giật mình.
Thiếu phụ váy xanh trầm ngâm một lát, cười mỉm nói: "Nói như vậy thì Lý đạo hữu trên người cũng có tàng bảo đồ, Lý đạo hữu hãy lấy tàng bảo đồ ra, mọi người cùng nhau tầm bảo, được bảo vật thì chia đều, như thế nào?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT