Đối với Thạch Việt mà nói, đi những nơi phong hoa tuyết nguyệt chẳng khác nào ném Linh Thạch ra ngoài, lại còn là ném từng rương vào biển cả mênh mông vô tận.
Nghĩ đến Linh Thạch của mình bị ném vào biển khơi vô bờ bến, Thạch Việt liền thấy đau lòng.
Một bữa cơm đã tốn hai ngàn khối Linh Thạch, thức ăn đều chứa linh khí, có ích cho tu luyện.
Đến mấy chốn phong hoa kia, hắn thật sự không thấy có ích lợi gì.
"Hắc hắc, đã vậy thì ta tự đi, mai gặp." Trần Viêm cười hắc hắc, nhanh chân đi thẳng về phía trước.
Chẳng mấy chốc, hắn đã biến mất trong biển người mênh mông.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT