"May mà có Thạch đại ca để lại chút đan dược, mà nói đi cũng phải nói lại, Thạch đại ca ngươi đi đâu vậy? Sao đi lâu vậy, ta còn tưởng ngươi xảy ra chuyện rồi chứ, nếu ngươi không về nữa, ta cũng bị người đuổi ra ngoài luôn." Lý Ngạn nói đến cuối, vành mắt đỏ hoe, trong đôi mắt đen lánh những giọt lệ chực trào.
"Ta cũng không ngờ lại ở bên ngoài lâu như vậy, chẳng phải ta đã trở về rồi sao? Đúng rồi, lúc ta không ở đây, có ai đến tìm ta không?" Thạch Việt giải thích một câu, ngữ khí đổi sang chủ đề khác.
"Có, nhiều người đến tìm ngươi lắm, nhưng nhiều nhất vẫn là Mộ Dung sư thúc, lúc ngươi không có ở đây, nàng rất quan tâm ta, nếu không có nàng, ta sợ là chết đói rồi." Nói xong câu cuối, Lý Ngạn trên mặt lộ vẻ cảm kích.
Thạch Việt nghe vậy, ngượng ngùng cười một tiếng, lúc đó hắn cũng không ngờ sẽ rời đi lâu như vậy, chỉ để lại cho Lý Ngạn vài bình Ích Cốc Đan và Luyện Khí Tán, cũng may có Mộ Dung sư tỷ giúp đỡ trông nom Lý Ngạn.
"Thạch đại ca, ngươi từng nói, chờ ta tu luyện tới Luyện Khí tầng tám thì ngươi sẽ dẫn ta ra ngoài giải sầu một chút, ngươi còn nhớ không?" Lý Ngạn có chút do dự, mở miệng hỏi, trong mắt tràn đầy vẻ mong chờ.
"Đương nhiên nhớ chứ, nhưng hiện tại ngươi chỉ mới là Luyện Khí tầng bảy thôi, cứ cố gắng tu luyện trước đi, à đúng rồi ta mua cho ngươi một chút quà, ngươi xem có thích không." Thạch Việt vừa nói, vừa móc từ trong ngực ra một cái túi trữ vật màu lam, đưa cho Lý Ngạn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play