Trần Vĩ lắc đầu, mỉm cười nói: "Đương nhiên không phải, chút linh thạch này còn chưa đáng vào mắt Đấu Thú cung chúng ta, chỉ là mức quá lớn, người bên dưới không thể tự quyết định thôi, đây là linh thạch đạo hữu thắng được."
Hắn từ trong ngực móc ra một chiếc túi trữ vật màu lam, hai tay đưa cho Thạch Việt.
Hành động nhỏ này khiến Thạch Việt nảy sinh thiện cảm với Đấu Thú cung.
Hắn nhận lấy túi trữ vật, thần thức quét qua linh thạch bên trong, không nhiều không ít, vừa đúng bốn mươi vạn linh thạch, hắn hài lòng gật nhẹ đầu, quay người rời đi.
Ra khỏi Đấu Thú cung, Thạch Việt liền hướng Hồi Xuân lâu đi đến, vừa đi được trăm trượng, hắn đã cảm thấy không ổn, hai bên đường phố có không ít ánh mắt không mấy thiện ý.
Hắn quay đầu nhìn xung quanh, phát hiện có đến hơn mười người đang theo dõi, trong đó không ít là tu sĩ Trúc Cơ, hắn vốn cho rằng do mình lấy linh thạch nên bị đối phương theo dõi, nhưng cũng chẳng bao lâu liền kịp phản ứng, những người này là do thua trước Hàn Nguyệt Nga mà oán hận hắn, bởi vì hắn thắng lợi khiến bọn họ thua sạch tài sản, nên ghi hận hắn trong lòng!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT