Màu đỏ Hỏa Mãng vừa mới đến gần sơn động, kim quang lóe lên, một màn ánh sáng màu vàng dày đặc bỗng nhiên nổi lên, màu đỏ Hỏa Mãng đụng vào màn ánh sáng màu vàng phía trên."Oanh long" một tiếng vang rất lớn, màu đỏ Hỏa Mãng hóa thành một mảng hỏa diễm màu đỏ, che khuất màn ánh sáng màu vàng, trên trăm con thủ trạc màu xanh lục nối nhau chui vào trong ngọn lửa, phát ra một trận âm thanh trầm đục.Trong ngọn lửa màu đỏ bừng sáng một trận kim quang, hỏa diễm màu đỏ cuồng thiểm vài lần, liền rất nhanh tan ra không thấy.Nhưng màn ánh sáng màu vàng lại không hề suy giảm, mặt ngoài có vô số chữ Phạn lớn nhỏ màu vàng.
"Trận pháp phòng ngự!" Trung niên đạo sĩ sắc mặt âm trầm, nghẹn ngào nói ra.Lúc này, trên sơn cốc bị một đám mây màu đỏ rộng cả trăm trượng che khuất."Hỏa Vũ thuật, rơi." Thạch Việt cười lạnh một tiếng, quát khẽ nói.Vừa dứt lời, những hạt mưa màu đỏ to bằng hạt đậu chiếu nghiêng xuống, nối tiếp nhau đập vào trên lồng ánh sáng màu xanh lam đang bao bọc lấy hai người.
Linh quang trên bề mặt lồng ánh sáng màu xanh lam cuồng thiểm không thôi, ánh sáng dần dần ảm đạm xuống, cũng may trung niên đạo sĩ kịp thời rót pháp lực vào, khiến nó khôi phục bình thường.Vô số hạt mưa màu đỏ rơi trên lồng ánh sáng màu xanh lam, quang mang lồng ánh sáng lại một lần nữa ảm đạm xuống, nhưng rất nhanh, sau khi lồng ánh sáng được trung niên đạo sĩ rót pháp lực vào, lần nữa khôi phục bình thường, cứ như vậy lặp đi lặp lại mấy lần, sắc mặt của trung niên đạo sĩ trở nên tái nhợt.Hắn vội vàng lấy ra một viên dược hoàn màu lam to bằng hạt đậu ăn vào, sắc mặt lúc này mới chậm rãi hồi phục bình thường.Nữ tử váy đỏ thấy màn ánh sáng màu xanh lam lung lay không ngừng, đôi mày liễu nhíu chặt lại, bàn tay trắng như ngọc của nàng vừa sờ vào túi trữ vật bên hông, trên tay đã có thêm bốn tấm phù triện với các màu khác nhau, ném về bốn phía.Bốn tấm phù triện rời tay, đều vỡ ra, bốn màu xanh trắng đỏ vàng phù văn tuôn trào ra, tích lưu lưu nhất chuyển sau đó, hóa thành một màn sáng tứ sắc lớn khoảng năm sáu trượng, bao trùm hai người vào bên trong.Vô số hạt mưa màu đỏ rơi trên bề mặt màn sáng tứ sắc, màn sáng tứ sắc không hề nhúc nhích, linh quang tứ sắc bên ngoài không ngừng lưu chuyển.
"À, Tứ Tượng trận phù." Trung niên đạo sĩ khẽ ồ lên một tiếng, vẻ mặt vui mừng."Trận phù!" Thạch Việt nhíu mày, nghẹn ngào kinh ngạc nói.Trận phù thuộc về một loại phù triện đặc thù, là vật kết hợp giữa trận pháp và phù triện, khác với cách làm của Thú Hồn Phù nhưng lại có kết quả tương tự đến kỳ diệu.Nói thông thường, bày trận cần phải dùng đến trận kỳ, trận bàn và Linh Thạch các loại vật liệu đặt ở vị trí đã định, bất quá quá trình lại khá rườm rà, hơn nữa một bộ khí cụ bày trận giá cả cũng không hề rẻ, động một chút là đã mất mấy ngàn khối Linh Thạch, tu sĩ bình thường căn bản không mua nổi.Ngoại trừ trận kỳ, trận bàn có thể bố trí trận pháp ra, có vật thay thế nào tiện nghi hơn không?Tu Tiên giới bao hàm toàn diện, đương nhiên là có vật thay thế.
Giống như phù bảo tương đương với một dạng pháp bảo giản dị, không cần trận kỳ, trận bàn hay pháp khí mà vẫn có thể bày trận, cái đó chính là trận phù.Phù triện thông thường là phong ấn pháp thuật vào bên trong phù chỉ, còn trận phù thì phong ấn trận pháp ở bên trong, phù triện có đặc điểm tiêu hao pháp lực ít, sử dụng tiện lợi nên được các tu sĩ cấp thấp ưa chuộng, mà trận phù là một loại sản phẩm kết hợp giữa trận pháp và phù triện, lại càng là hàng bán chạy trong mắt tu sĩ cấp thấp.Theo Thạch Việt biết, trận phù được cấu thành từ nhiều tấm phù triện, thiếu một tấm đều không thể bố trí được trận pháp, giá cả cũng từ mấy trăm đến hơn vạn Linh Thạch.Đương nhiên, có lợi thì cũng có hại, trận phù tuy sử dụng tiện lợi nhưng uy lực thì chắc chắn kém xa trận pháp được bố trí bằng khí cụ, thông thường uy lực của trận phù chỉ bằng một phần mười đến một phần năm uy lực bản gốc, nghe nói trận phù được luyện chế bởi các tu sĩ pháp lực thâm hậu thì có thể phát huy một phần ba uy lực bản gốc.Khi hắn đến các cửa hàng trong phường thị Tam Hâm, cũng có nơi bán trận phù, nhưng đều là trận phù cấp thấp, các trận pháp được phong ấn cũng rất bình thường, như Mê Huyễn trận, Hậu Thổ trận và Hàn Băng trận, những trận pháp này dùng đối phó với các tu sĩ Luyện Khí hậu kỳ thì được, tu sĩ Luyện Khí hậu kỳ trở lên có thể dùng man lực để phá giải, còn tu sĩ Trúc Cơ thì chỉ cần một mặt đối mặt là phá hết.Thạch Việt điều khiển trận pháp phóng thích pháp thuật trung cấp Hỏa Vũ thuật, mỗi lần Hỏa Vũ đều tương đương với một kích của tu sĩ Trúc Cơ, một tu sĩ Trúc Cơ trung kỳ điều khiển một món linh khí phòng ngự hạ phẩm còn không thể ngăn được Hỏa Vũ thuật, thế mà nữ tử váy đỏ lại dùng Tứ Tượng trận được bố trí từ bốn tấm phù triện có thể tùy tiện đỡ được Hỏa Vũ thuật, chỉ từ một điểm này có thể thấy năng lực phòng ngự của Tứ Tượng trận phù có thể so với linh khí phòng ngự trung phẩm.Một khi đã động thủ thì đương nhiên không có chuyện dừng tay được.Hai tay Thạch Việt nhanh chóng bấm niệm pháp quyết, mấy đạo pháp quyết liên tục đánh vào trên trận bàn màu đỏ.Liệt Diễm Diệt Yêu Trận tốn 5 vạn khối Linh Thạch, hắn muốn xem xem 5 vạn khối Linh Thạch này bỏ ra có đáng hay không.Trận bàn màu đỏ ở giữa không trung nhanh chóng xoay tròn, hồng quang trên bề mặt lưu chuyển không ngừng.Một mảng lớn ánh lửa không có dấu hiệu trong cốc nổi lên, nhanh chóng ngưng tụ thành một đầu Hỏa Mãng màu đỏ.Hình thể của Hỏa Mãng màu đỏ không ngừng phồng lớn, chưa đến mấy hơi thở, đã dài đến mười mấy trượng, tỏa ra một cỗ nhiệt độ cao khủng bố.Trong mắt Hỏa Mãng màu đỏ lóe lên hung quang, lao thẳng đến chỗ trung niên đạo sĩ và hai người kia.Lúc này, sau khi liên tiếp nhận lấy một lượng lớn hạt mưa màu đỏ, quang mang của màn sáng tứ sắc đã ảm đạm đi không ít."Không tốt, Trần đạo hữu, mau ngăn nó lại, đừng để nó đụng vào Tứ Tượng trận." Nữ tử váy đỏ sắc mặt biến đổi lớn, vội vàng hô về phía trung niên đạo sĩ.Trung niên đạo sĩ sầm mặt, một chút do dự, tay mò vào trong tay áo, lấy ra một viên châu màu trắng lớn chừng trái nhãn, tỏa ra một cỗ khí tức âm lãnh.Trong mắt trung niên đạo sĩ thoáng qua một tia không cam tâm, cổ tay rung lên, viên châu màu trắng rời khỏi tay, đón lấy Hỏa Mãng màu đỏ.Thạch Việt một tay bấm niệm pháp quyết, Hỏa Mãng màu đỏ há to cái miệng như chậu máu, một hơi nuốt viên châu màu trắng vào bụng."Bạo." Trung niên đạo sĩ một tay bấm niệm pháp quyết, quát khẽ một tiếng.Vừa dứt lời, "Oanh long" một tiếng vang thật lớn, trong cơ thể Hỏa Mãng màu đỏ sáng lên một trận bạch quang chói mắt, một lượng lớn khí lạnh buốt đến tận xương tuôn trào ra, Hỏa Mãng màu đỏ cuồng thiểm vài cái liền tan ra không thấy, đồng thời bộc phát ra một màn sương mù màu trắng dày đặc.Không bao lâu sau, sương mù màu trắng tan đi, Hỏa Mãng màu đỏ cũng biến mất không thấy."Lý tiên tử, tiểu tử này vừa rồi muốn giết chúng ta, chúng ta cũng không cần nương tay, cùng nhau động thủ giết hắn, tiểu tử này trên người lại có hai bộ trận pháp, tài vật trên người chắc chắn không ít, chúng ta liền làm một lần ác nhân." Trung niên đạo sĩ hung dữ nói, ánh mắt nhìn về phía Thạch Việt tràn đầy vẻ oán độc.Nói xong, hắn một tay bấm niệm pháp quyết, trên trăm thủ trạc màu xanh lục tranh nhau chen lấn đánh vào màn ánh sáng màu vàng đang chặn trước cửa động, màn ánh sáng màu vàng lắc lư không thôi.Thạch Việt vừa mới Trúc Cơ, đồng thời điều khiển ba bộ trận pháp cảm thấy rất cố hết sức, trên trán túa ra một tầng mồ hôi, mặt không còn chút máu.Hắn vẫn là coi thường hai gã tu sĩ Trúc Cơ của phường thị Tam Hâm này, có đại thế lực làm hậu thuẫn, quả nhiên nội tình so với tán tu mạnh hơn, thực lực của hai người này rõ ràng mạnh hơn rất nhiều so với đôi vợ chồng tán tu trước đó hắn gặp phải.
"Thạch tiểu tử, ngươi phải tốc chiến tốc thắng mới được, nếu kéo dài thì rất có thể sẽ có tu tiên giả khác bị tiếng đánh nhau của các ngươi dẫn đến." Tiêu dao tử mở miệng nhắc nhở.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.