Tay phải hắn giương lên, vài tấm phù triện màu vàng lóe lên rồi bay ra, hóa thành mấy tấm tường đất màu vàng cao mấy trượng, chắn trước mặt hắn.

Ngay sau đó, hắn lấy ra một tấm phi thiên phù hướng trên người vỗ một cái, thanh quang lóe lên, phía sau bỗng nhiên mọc thêm một đôi cánh màu xanh lớn gần trượng.

Đôi cánh màu xanh hung hăng quạt một cái, Thạch Việt liền cất mình lên không.

Chân hắn vừa mới rời khỏi mặt đất, mấy tấm tường đất màu vàng liền vỡ tan.

Mặc dù may mắn tránh thoát một kiếp, nhưng Thạch Việt vẫn sợ đến toát mồ hôi lạnh ròng ròng.

Từng mũi tên ánh sáng màu vàng từ trên cung tên của khôi lỗi bắn ra, nhắm thẳng vào Thạch Việt.

Từng đạo đao mang từ trên tay khôi lỗi màu vàng lóe lên, cũng nhắm thẳng vào Thạch Việt.

Thạch Việt không dám khinh thường, đưa cho mình mấy bức phù triện phòng ngự, đồng thời bay đến nơi cao hơn.

"Oanh long" mấy tiếng vang lên, mũi tên ánh sáng màu vàng cùng đao mang đều đánh vào vách tường.

Đôi cánh màu xanh sau lưng Thạch Việt điên cuồng vẫy không ngừng, liên tục đổi phương hướng, né tránh công kích của Khôi Lỗi Thú.

Thời gian trôi qua, đôi cánh màu xanh sau lưng Thạch Việt dần ảm đạm xuống, lúc sáng lúc tối, trông có vẻ như sắp tan ra bất cứ lúc nào.

Thạch Việt sầm mặt, đành phải tính toán lần nữa vào bên trong Chưởng Thiên Không Gian để trốn.

Hắn lấy ra Chưởng Thiên Châu rót pháp lực vào trong, chỉ thấy hoa mắt, liền xuất hiện ở Chưởng Thiên Không Gian.

"Tiêu dao tử tiền bối, lần thứ hai rồi đấy, ngươi suýt chút nữa là hại chết ta, ngươi có phải cố ý không?" Thạch Việt đi đến trước nhà đá, mặt âm trầm nói ra, "Nếu không phải những khôi lỗi này không có linh trí, không phát hiện ra được bí mật của Chưởng Thiên Châu, nếu không thì ta sớm toi mạng rồi."

"Khụ khụ, ta chỉ nói bộ hài cốt kia có vấn đề, ta cũng không bảo ngươi đụng vào bộ hài cốt kia, là tự ngươi nhất định phải đụng vào bộ hài cốt kia, hiện tại xảy ra chuyện lại trách ta." Tiêu dao tử có chút trêu tức nói ra.

Nghe câu này, khóe miệng Thạch Việt không nhịn được co quắp một cái, không nói gì phản bác.

"Ngươi bây giờ định làm gì? Chuẩn bị ở trong Chưởng Thiên Không Gian không ra ngoài à? Ta nhớ là trên người ngươi còn không ít Ích Cốc Đan, cứ ở trong Chưởng Thiên Không Gian tu luyện mười năm tám năm, đợi đến khi tấn cấp đến Trúc Cơ cảnh thì hãy đi ra."

"Không có Trúc Cơ Đan thì làm sao Trúc Cơ?" Thạch Việt trợn trắng mắt.

"Thạch tiểu tử, ngươi sẽ không cho rằng chỉ có dùng Trúc Cơ Đan mới có thể Trúc Cơ đấy chứ! Theo lão phu biết, có mười mấy loại công pháp không cần dùng Trúc Cơ Đan cũng có thể Trúc Cơ."

"Không dùng Trúc Cơ Đan cũng có thể Trúc Cơ? Ngươi lừa gạt ai đấy!" Thạch Việt tức giận nói ra.

"Muốn tin hay không thì tùy, nhưng mà ta biết phần lớn công pháp này đều là công pháp ma đạo, với điều kiện bây giờ của ngươi căn bản không tu luyện được, ngươi nên nghĩ cách đối phó đám Khôi Lỗi Thú bên ngoài đi! Đương nhiên, nếu ngươi muốn cứ ở lì trong Chưởng Thiên Không Gian, thì lão phu cũng không phản đối."

Thạch Việt lắc đầu, bắt đầu nghĩ xem làm thế nào đối phó với đám khôi lỗi bên ngoài.

Trên tay Thạch Việt có hai kiện phù bảo, với uy lực của phù bảo cũng có thể phá hủy những khôi lỗi này, vấn đề là trên người hắn không có pháp khí phòng ngự, căn bản không thể nào ngăn cản công kích linh khí của khôi lỗi.

Đúng rồi, linh khí, chẳng phải ta vừa mới lấy được 7 món sao? Sao mình lại quên mất việc này.

Thạch Việt vỗ đầu một cái, lập tức lấy ra cái túi trữ vật lấy được từ bộ hài cốt của Thanh Nguyên tử.

Có 7 món linh khí, trong đó 2 món Linh khí Thượng phẩm, 2 món Linh khí Trung phẩm, 3 món Linh khí Hạ phẩm.

Trước mắt, hắn miễn cưỡng có thể sử dụng 3 món Linh khí Hạ phẩm theo thứ tự là một chiếc bát sứ màu vàng, một thanh đoản kiếm màu xanh, và một mặt lệnh kỳ màu lam.

Thanh đoản kiếm màu xanh thì không cần nói, vừa nhìn đã biết là linh khí công kích, còn chiếc bát sứ màu vàng và lệnh kỳ màu lam, hơn phân nửa là linh khí phòng ngự.

Thạch Việt rót pháp lực vào bát sứ màu vàng, bát sứ màu vàng dần dần sáng lên một vầng hoàng quang, sau khi Thạch Việt rót vào một phần ba pháp lực thì bát sứ màu vàng phun ra một đạo hoàng quang, hóa thành một tấm màn ánh sáng màu vàng dày đặc, bao trùm lấy hắn ở bên trong.

Đúng là linh khí phòng ngự, Thạch Việt hài lòng gật đầu nhẹ, rồi thu hồi pháp lực, tấm màn ánh sáng màu vàng chao đảo mấy lần, rồi tan biến mất.

Thạch Việt tiếp tục rót pháp lực vào lệnh kỳ màu lam, lệnh kỳ màu lam tỏa hào quang sáng chói, hướng về phía trước khẽ vẫy một cái, một màn ánh sáng màu xanh lam dày đặc bỗng nhiên xuất hiện, bảo hộ hắn ở bên trong.

Thạch Việt phát hiện, tuy đều là Linh khí Hạ phẩm nhưng việc điều khiển lệnh kỳ màu lam tiêu hao nhiều pháp lực hơn so với điều khiển bát sứ màu vàng một chút, hắn đoán rằng năng lực phòng ngự của lệnh kỳ màu lam tốt hơn bát sứ màu vàng rất nhiều.

Sau khi hắn tế luyện hai kiện linh khí phòng ngự một phen thì lấy ra một xấp Thổ Tường phù, rồi lui ra khỏi Chưởng Thiên Không Gian.

Lúc này, hơn mười con khôi lỗi hình người đã trở về vị trí ban đầu.

Thạch Việt vừa lộ mặt, năm con khôi lỗi cung tiễn tay phải kéo một cái rồi buông ra, năm đạo quang tiễn liền bay vụt về phía hắn.

Đồng dạng, năm con khôi lỗi màu vàng trường đao trong tay đột nhiên vung lên, năm đạo đao mang lóe lên rồi nhắm thẳng về phía Thạch Việt.

Cổ tay Thạch Việt run lên, Thổ Tường phù trong tay rời khỏi tay, hóa thành mấy tấm tường đất màu vàng dày, chắn trước mặt hắn.

Ngay sau đó, bàn tay hắn vỗ vào túi trữ vật bên hông, một chiếc bát sứ màu vàng từ trong bay ra, lơ lửng trên đỉnh đầu hắn.

Chỉ thấy hắn tự tay hướng vào chiếc bát sứ màu vàng khẽ điểm một cái, bát sứ màu vàng lập tức hào quang tỏa sáng, phun ra một đạo hoàng quang, hóa thành một cái lồng ánh sáng màu vàng dày đặc, bao bọc lấy hắn vào bên trong.

Thạch Việt lấy ra vài tấm phù triện phòng ngự hướng vào người vỗ một cái, linh quang lóe lên, trên người lập tức có thêm mấy lớp màn sáng với màu sắc khác nhau.

Làm xong hết thảy những điều này, Thạch Việt ngồi xếp bằng xuống, lấy ra một tấm phù triện ánh sáng màu vàng lóng lánh, phía trên có hình một thanh tiểu kiếm.

"Oanh long" mấy tiếng vang lên, mấy tấm tường đất màu vàng vỡ vụn, mấy đạo đao mang và mấy đạo quang tiễn hung hăng đánh vào lồng ánh sáng màu vàng, lồng ánh sáng màu vàng rung nhẹ mấy lần.

Năm con khôi lỗi màu bạc tay cầm côn bổng, nhanh chân xông về phía Thạch Việt.

Không lâu sau, bọn chúng đã tới trước mặt Thạch Việt, côn bổng trên tay hung hăng đập vào lồng ánh sáng màu vàng.

Chỉ nghe một loạt tiếng "Ầm", lồng ánh sáng màu vàng rung lên kịch liệt, quang mang cũng ảm đạm đi không ít.

Lúc này, năm con khôi lỗi màu vàng cũng xông đến, trường đao màu vàng trên tay chúng hung hăng chém lên lồng ánh sáng màu vàng.

Một tiếng trầm đục vang lên, quang mang lồng ánh sáng màu vàng nhanh chóng ảm đạm xuống, trông như thể sẽ tan vỡ bất cứ lúc nào.

Đối với việc này, Thạch Việt coi như không thấy, pháp lực điên cuồng rót vào phù bảo bên trong, một thanh tiểu kiếm màu vàng mơ hồ từ bên trong phù chỉ nhảy ra.

Bỗng nhiên "Ầm" một tiếng, lồng ánh sáng màu vàng vỡ ra, cả chiếc bát sứ màu vàng, linh khí Hạ phẩm vừa được dùng cũng bị vỡ tan, mười luồng linh khí lập lòe ánh sáng đánh về phía Thạch Việt, năm đạo quang tiễn cũng theo sát phía sau, có vẻ như sắp đánh trúng Thạch Việt.

Nhưng vào lúc này, một cỗ linh khí kinh người bùng nổ lên, một thanh phi kiếm màu vàng dài hơn một trượng vừa xuất hiện.

"Đi." Thạch Việt đưa tay ra phía trước nhẹ nhàng chỉ một cái.

Phi kiếm màu vàng xoay tròn một vòng, rồi chặn ở phía trước.

Một tiếng trầm đục vang lên, mười luồng linh khí lập lòe ánh sáng đánh vào phi kiếm màu vàng, nhao nhao nứt ra, năm đạo quang tiễn đánh vào lớp màn sáng trên người Thạch Việt, xuyên thủng ba lớp màn sáng.

Trường kiếm màu vàng xoay một vòng, chém về phía mười con khôi lỗi xung quanh.

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play