Sau khi làm xong tất cả những việc này, Thạch Việt phóng tầm mắt nhìn xung quanh.

Lúc này, hắn đang ở một vùng thảo nguyên rộng lớn bát ngát, không một bóng người, ngay cả yêu thú cũng không có con nào.

Thạch Việt lấy ra một thẻ ngọc màu xanh lam, dán vào giữa trán.

Chẳng bao lâu sau, hắn gỡ ngọc giản xuống, triệt tiêu màn sáng, dưới chân thanh quang lóe lên, nhanh chóng hướng nơi xa chạy đi.

Đại Đường Ngũ Tông đã tiến vào Phiếu Miểu bí cảnh mấy chục lần, đối với địa hình Phiếu Miểu bí cảnh nắm rõ như lòng bàn tay.

Trước khi tiến vào Phiếu Miểu bí cảnh, Thạch Việt và những người khác đều được một phù ngọc truyền tống cùng một bản ghi chép bản đồ Phiếu Miểu bí cảnh.

Lúc này, Thạch Việt đang ở trên Thanh Phong thảo nguyên, Thanh Phong thảo nguyên có tên như vậy là vì có một lượng lớn Thanh Phong Khuyển sinh sống trên đó.

Cấp bậc của Thanh Phong Khuyển không cao, nhưng số lượng lại rất lớn, bình thường xuất hiện hàng trăm hàng ngàn con.

Tuy chỉ có tu sĩ Luyện Khí Kỳ mới có thể vào được Phiếu Miểu bí cảnh, nhưng tương ứng, bên trong Phiếu Miểu bí cảnh không có yêu thú cấp hai trở lên, đều là cấp hai trở xuống.

Bên trong Phiếu Miểu bí cảnh không chỉ có rất nhiều hung ác tẩu thú, còn có không ít yêu cầm lượn lờ trên không trung.

Trần Tường Đông liên tục dặn dò Thạch Việt và mọi người, tuyệt đối không được ngự khí bay lên không trung, bởi vì làm vậy chẳng khác nào muốn chết.

Sau một canh giờ, Thạch Việt vẫn chưa ra khỏi mảnh thảo nguyên rộng lớn này, cũng may là hắn không gặp phải bất kỳ yêu thú nào.

Ngay lúc đó, sau sườn đất cao mấy chục trượng phía trước truyền đến một tiếng nổ đùng đoàng, hình như có người nào đó đang giao chiến.

Thạch Việt khẽ động thần sắc, nhanh chân bước lên sườn đất.

Hắn nấp ở trên sườn đất, cẩn thận quan sát phương xa.

Theo tầm mắt của Thạch Việt, hàng ngàn con ác khuyển màu xanh có hai đầu đang vây quanh mấy chục con Yêu Mã màu đỏ cao nửa trượng, mười mấy con Yêu Mã màu đỏ ngã gục trong vũng máu, thân thể nát bét một mảng thịt máu.

Khuyển Vương cao khoảng một trượng, dài hơn hai trượng, dưới sự chỉ huy của nó, hàng ngàn con ác khuyển màu xanh đồng loạt há miệng, phun ra hàng loạt phong nhận màu xanh, bắn về phía Yêu Mã màu đỏ.

Thấy vô số phong nhận màu xanh lao tới, mấy chục con Yêu Mã màu đỏ đồng loạt há miệng phun ra mấy viên hỏa cầu màu đỏ lớn bằng quả dưa hấu, nghênh đón.

Vô số phong nhận màu xanh vừa chạm vào hỏa cầu màu đỏ, hỏa cầu màu đỏ liền tan ra, vô số phong nhận màu xanh hung hăng chém lên người Yêu Mã màu đỏ.

Yêu Mã màu đỏ hình thể khá lớn thì còn đỡ, trên người chỉ có nhiều vết thương nhỏ, còn hai con Yêu Mã nhỏ hơn đã ngã gục trong vũng máu.

Yêu Mã màu đỏ dường như nhận ra tình thế bất lợi, con Yêu Mã lớn nhất há miệng phát ra một tiếng kêu quái dị rồi bốn chân di chuyển, miệng phun hỏa cầu màu đỏ lao về phía đông, nơi ác khuyển màu xanh có số lượng ít nhất.

Khuyển Vương sẽ không để chúng làm theo ý muốn, nó há miệng phát ra tiếng hú dài rồi tất cả ác khuyển màu xanh đều phun ra hàng loạt phong nhận màu xanh, bắn về phía mấy chục con Yêu Mã màu đỏ.

Phong nhận màu xanh cực nhanh, vô số phong nhận màu xanh đánh lên người những Yêu Mã màu đỏ đầy vết thương, mấy con chạy cuối cùng phát ra mấy tiếng gào thét rồi ngã gục trong vũng máu.

Mặc kệ điều đó, Yêu Mã phía trước vẫn dẫn đầu đồng bọn tiếp tục chạy.

Mười mấy con ác khuyển màu xanh bị mấy chục viên hỏa cầu màu đỏ đánh trúng, bốc cháy thành tro.

Cùng lúc đó, hàng ngàn con ác khuyển màu xanh nhanh chóng xông về phía Yêu Mã màu đỏ, mấy chục con ác khuyển chạy trước bị mấy chục viên hỏa cầu màu đỏ đánh trúng, bị thiêu rụi không còn gì.

Thủ lĩnh Yêu Mã màu đỏ lao đến trước mặt ác khuyển màu xanh, phía sau còn hơn mười đồng bạn đầy vết thương.

Bọn chúng còn chưa kịp có hành động gì khác thì đã bị vô số ác khuyển màu xanh bao vây.

Hơn nửa khắc sau, trên mặt đất chỉ còn lại mấy chục bộ xương trắng, nhìn kích cỡ và hình dạng xương thì rõ ràng là Yêu Mã màu đỏ để lại.

Sau khi tiêu diệt đám Yêu Mã màu đỏ này, Khuyển Vương dẫn theo đám đông thuộc hạ, chạy về hướng tây, không lâu sau liền biến mất ở vùng thảo nguyên mênh mông.

Thấy cảnh này, Thạch Việt thở phào nhẹ nhõm, hắn thực sự lo đám Thanh Phong Khuyển này sẽ chạy về phía mình! Nấp ở trên sườn đất nhìn ra xa, Thạch Việt mơ hồ có thể thấy một khu rừng cây rậm rạp, có điều khoảng cách hơi xa.

Hắn quan sát kỹ một lúc, xác nhận không có yêu thú đi qua liền nhanh chóng chạy về phía trước.

Một khắc đồng hồ sau, Thạch Việt đột ngột dừng lại, vẻ mặt vô cùng căng thẳng, hàng ngàn con Thanh Phong Khuyển đang ùa đến.

Khuyển Vương dẫn đầu phát hiện ra Thạch Việt, há miệng phát ra tiếng kêu quái dị, hàng ngàn con Thanh Phong Khuyển nhanh chóng lao về phía Thạch Việt, chúng vừa chạy vừa há miệng phun ra hàng loạt phong nhận màu xanh, bắn về phía Thạch Việt.

Thấy vậy, Thạch Việt biến sắc, vung tay áo lên, mấy lá phù triện màu xanh lóe sáng rồi biến thành mấy bức tường gió màu xanh cao mấy trượng chắn phía trước.

Vô số phong nhận màu xanh đánh vào tường gió màu xanh, phong nhận màu xanh không chống đỡ nổi liền vỡ tan.

Lúc này, Thạch Việt đã bóp nát một lá Truyền Âm phù rồi chui xuống lòng đất biến mất.

Sau gần nửa canh giờ, Thạch Việt chui lên mặt đất, phát hiện mình đang ở trong một khu rừng rậm.

Trong rừng khắp nơi đều là những cây đại thụ che trời cao mấy chục trượng, che kín cả ánh mặt trời, ánh sáng trong rừng rậm hơi lờ mờ, không khí ẩm ướt.

Thạch Việt lấy ra Hồng Nguyệt kiếm, chậm rãi đi thẳng về phía trước, mắt cảnh giác nhìn xung quanh.

Một thời gian uống cạn chung trà sau, Thạch Việt đột nhiên khẽ động thần sắc rồi dừng bước.

Theo ánh mắt hắn nhìn thì, ở dưới một cây đại thụ che trời, mọc bảy tám cây cỏ nhỏ màu đen, tỏa ra mùi thơm lạ thường.

Hắn tự tay sờ vào trong ngực, móc ra một cuốn điển tịch dày màu vàng kim nhạt, bên ngoài viết bốn chữ lớn màu bạc "Linh dược bách khoa toàn thư", rồi nhanh chóng lật xem.

Quyển sách này là do Chu Thông Thiên đặc biệt phát cho 20 đệ tử khi họ xuất phát từ tông môn, để đề phòng họ bỏ lỡ loại linh dược trân quý nào.

Dù sao những tu sĩ Luyện Khí Kỳ này của bọn họ thời gian bước vào Tu Tiên giới còn ít, tuy cũng biết một ít linh dược, nhưng phần lớn chỉ là loại thông thường, đối với một vài linh dược trong truyền thuyết thì không có cách nào tiếp xúc.

Chẳng bao lâu sau, hai mắt Thạch Việt sáng lên, dừng lại ở một trang nào đó.

"Quả nhiên là Hắc La Thảo, thứ này là linh dược phụ trợ để luyện chế một số loại đan dược giải độc, ở bên ngoài cực kỳ hiếm thấy, không ngờ ở đây lại có thể thấy được bảy tám cây, niên đại xem ra cũng không thấp, đều có dược linh trên trăm năm." Thạch Việt vừa nhìn hình ảnh trên điển tịch, lại vừa nhìn những cây cỏ nhỏ màu đen, có chút mừng rỡ thì thào nói.

Thạch Việt cẩn thận đào những cây Hắc La Thảo này lên, dùng hộp gỗ cất giữ cẩn thận từng cây.

Sau gần nửa canh giờ, Thạch Việt ở trên hai cây khô khác gần đó cũng tìm được mấy chục cây Hắc La Thảo, trong đó có một cây đã có dược linh hơn ba trăm năm.

Tuy lục soát thêm chắc chắn sẽ có thêm thu hoạch, nhưng Thạch Việt vẫn đè nén hưng phấn trong lòng, rời khỏi khu vực này.

Phiếu Miểu bí cảnh chỉ mở ra một tháng, hắn không có nhiều thời gian lãng phí như vậy, vẫn là đi tìm kiếm linh dược trân quý thì hơn.

Cứ như vậy, Thạch Việt chậm rãi tiến về phía trước trong rừng rậm, dọc đường gặp được linh dược linh thảo thì lập tức hái đi rồi tiếp tục đi tiếp.

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play