"Đúng vậy, nếu ngươi đến một phù văn cũng không ngộ ra được, thì đừng mơ tưởng trở thành Chế Phù Sư.

Ta có một quyển Linh Phù Bảo Kinh, bên trên liệt kê mấy vạn loại phù văn thuộc tính khác nhau và mấy chục loại phương pháp vẽ phù triện, chỉ cần một ngàn khối Linh Thạch, thế nào? Có muốn suy nghĩ một chút không?" Tiêu dao tử dùng giọng điệu dụ dỗ nói.

"Cái gì? Một ngàn khối Linh Thạch? Tiêu dao tử tiền bối, là ta nghe nhầm hay là ngài nói sai rồi?" Thạch Việt biến sắc, cau mày nói.

"Hắc hắc, ngươi không nghe nhầm, lão phu cũng không nói sai, chính là một ngàn khối Linh Thạch.

Ngươi cho rằng Linh Phù Bảo Kinh là hàng thông thường sao? Hừ, dù là tàng kinh các của Thái Hư tông các ngươi, cũng không có điển tịch chế phù nào tốt hơn Linh Phù Bảo Kinh đâu.

Đây chính là do một vị Chế Phù Đại Sư truyền lại, nếu không phải hôm nay tâm trạng lão phu tốt, không có một vạn Linh Thạch thì đừng mơ mà nhìn." Tiêu dao tử giọng nói có chút đắc ý.

"Một vạn Linh Thạch cũng không được nhìn?" Thạch Việt nghe vậy, khóe miệng không nhịn được co giật một cái, trên miệng thì không nói gì thêm, nhưng trong lòng lại thầm nghĩ: "Thật là nổ, không sợ thổi da trâu rách hay sao."

"Ngươi có phải đang nghĩ lão phu nổ không? Hừ, nếu không tin, ngươi có thể đi tàng kinh các của Thái Hư tông mua ít điển tịch chế phù, hoặc đến Thái Hư cốc mua cũng được.

Nếu ngươi có thể lấy ra điển tịch chế phù nào tốt hơn Linh Phù Bảo Kinh, lão phu sẽ phun hết Linh Thạch đã ăn trước kia ra."

Nghe lời này, Thạch Việt nhíu mày, vẻ mặt lộ ra một bộ dáng suy tư.

Một ngàn khối Linh Thạch để mua một bộ công pháp, quả thật hơi xa xỉ.

Nhưng mà nói đi thì nói lại, công pháp mà Tiêu dao tử cho chất lượng không tệ.

Không nói đâu xa, như Dịch Cốt quyết, nếu không học được môn công pháp thay đổi dung mạo này, Thạch Việt cũng đâu dám ngang nhiên buôn bán linh dược đan dược như thế.

"Một ngàn Linh Thạch đắt quá, 500 thôi!" Thạch Việt suy nghĩ một hồi, nói như thế.

"Nhất định là một ngàn khối Linh Thạch, thiếu một khối cũng không bán.

Đúng rồi, nếu ngươi rời khỏi không gian Chưởng Thiên, lần sau đến, chắc chắn sẽ không chỉ một ngàn Linh Thạch nữa đâu." Tiêu dao tử uy hiếp nói.

Thạch Việt nghe vậy, trên mặt lộ vẻ do dự.

Hắn cẩn thận suy nghĩ, rồi mở miệng: "Một ngàn thì một ngàn, nhưng ngươi phải dạy ta vẽ mười loại phù triện."

"Không được, nhiều nhất là năm loại."

"Năm loại thì năm loại, nhưng ta đã học nhiều thuộc tính ngũ hành rồi, năm loại này nhất định phải là ba loại thuộc tính Phong, Băng, Lôi.

Nếu không, ta thà không cần Linh Phù Bảo Kinh của ngươi." Thạch Việt một mực kiên quyết nói.

"Nếu là ba loại Phong, Băng, Lôi, chỉ có thể dạy ngươi ba loại."

"Ba loại thì ba loại." Thạch Việt suy đi tính lại rồi đồng ý.

"Hắc hắc, quy tắc cũ, trước cứ ném một ngàn Linh Thạch đến đây, tiện thể ném một cái ngọc giản trống không luôn.

Nội dung Linh Phù Bảo Kinh rất nhiều, phần lớn lại là thuật ngữ, ngươi là dân nghiệp dư nghe chắc chắn không hiểu.

Lão phu vẫn là chép hết nội dung vào ngọc giản cho ngươi!" Tiêu dao tử cười hắc hắc, giục giã.

Thạch Việt nghe xong thì trợn mắt, lấy từ trong túi trữ vật ra mười viên trung phẩm Linh Thạch, cùng một cái ngọc giản trống không, ném vào trong nhà đá.

Một lát sau, một thẻ ngọc màu đỏ từ trong nhà đá bay ra.

Thạch Việt vung tay lên, thẻ ngọc màu đỏ bay vào trong tay hắn, rồi bị hắn thu vào túi trữ vật.

"Nội dung Linh Phù Bảo Kinh đều ở bên trong, ngươi cứ xem trước đi, chỗ nào không hiểu thì hỏi.

Mà này, Thạch tiểu tử, muốn học vẽ phù triện, cần phải mua một cây phù bút tốt nhất cùng một nhóm lớn phù giấy trắng.

Một Chế Phù Sư có kinh nghiệm, ngoài thiên phú và nghị lực, còn phải có rất nhiều phù giấy trắng." Tiêu dao tử đề nghị.

"Vậy phải mua bao nhiêu phù giấy trắng mới đủ?" Thạch Việt nghĩ một lát rồi hỏi.

"Nếu ngươi có đủ Linh Thạch thì cứ mua một vạn sấp, không đủ thì mua vài trăm sấp trước đã!" Tiêu dao tử thản nhiên nói.

"Một vạn sấp? Nhiều vậy sao?" Thạch Việt nghe xong thì biến sắc, hắn biết mới đầu học chế phù sẽ tốn không ít Linh Thạch, nhưng không ngờ là tốn nhiều như vậy.

Giá thị trường của một sấp phù giấy trắng là một Linh Thạch, một vạn sấp phù giấy trắng là một vạn Linh Thạch.

"Ngươi nghĩ vẽ phù triện dễ lắm à? Không ngại nói cho ngươi, có một số tu tiên giả thiên phú kém, dù cho có luyện hỏng cả ngàn sấp phù giấy cũng chẳng vẽ ra được một tấm phù triện.

Chế Phù Sư, Luyện Đan Sư, Luyện Khí Sư, Trận Pháp Sư là tứ đại nghề nghiệp nổi danh trong giới tu tiên, ngưỡng cửa của Chế Phù Sư dù thấp nhất, số lượng Chế Phù Sư cũng không nhiều hơn Luyện Đan Sư là bao.

Nguyên nhân chính là vì, ngoài thiên phú và nghị lực, còn phải có tài lực chống lưng, nếu không sẽ không thể nào thành một Chế Phù Sư được." Tiêu dao tử bực bội nói.

"Luyện hỏng một ngàn sấp giấy trắng, tức là mười hai nghìn tờ giấy trắng mà không vẽ thành một cái phù? Có đến mức thê thảm vậy không?" Thạch Việt nhíu mày, có chút hoài nghi hỏi.

"Hừ, còn có những người thê thảm hơn nữa, thất bại đến mấy vạn lần mà vẫn không vẽ nổi một phù triện.

Nhưng mà, cái gì cũng sợ không kiên trì, ngươi có biết người sáng lập ra Linh Phù Bảo Kinh lúc đầu học vẽ Hỏa Cầu phù đã thất bại bao nhiêu lần không?"

"Chẳng lẽ là 10 vạn lần?" Thạch Việt cười khẽ.

"Đúng vậy, chính là 10 vạn lần, để vẽ ra một Hỏa Cầu phù, ông ta đã thất bại đến tận 10 vạn lần mới thành công một lần, nhưng nhờ nghị lực vô cùng lớn này, người đó mới trở thành Chế Phù Đại Sư, được ngàn vạn Chế Phù Sư kính ngưỡng."

Thạch Việt nghe vậy, trong lòng run lên.

Nếu Tiêu dao tử nói là sự thật thì người này nghị lực cũng quá ghê gớm.

Thất bại 99.999 lần mới thành công, nếu là người bình thường, có khi mới thất bại đến một ngàn lần đã bỏ cuộc rồi.

Hắn lập tức nghĩ đến điều gì đó rồi hỏi: "Tiêu dao tử tiền bối, chuyện này là ngài nghe người khác nói lại hay chính ngài biết người đó?"

"Đó là chủ nhân cũ của ta, tiếc là ông ta đã chết thảm dưới thiên kiếp rồi." Tiêu dao tử im lặng một lúc rồi nói.

"Được rồi, lão phu mệt rồi, có gì nói sau đi!" Tiêu dao tử có vẻ mất kiên nhẫn nói.

Nghe vậy, Thạch Việt cũng không hỏi thêm, nhưng trong lòng hắn lại có chút hứng thú với chủ nhân cũ của Tiêu dao tử.

Nếu có cơ hội, hắn sẽ tìm hiểu thêm về cuộc đời của chủ nhân cũ Tiêu dao tử.

Thạch Việt đi quanh linh điền hai vòng, cẩn thận xem xét tình hình phát triển của linh dược.

Sau khi chắc chắn không có vấn đề gì, hắn đứng trước linh điền, trong miệng lẩm nhẩm gì đó.

Không lâu sau, một đám mây trắng lớn tụ lại trên không trung linh điền.

Sau khi Thạch Việt đánh một đạo pháp quyết vào đám mây, đám mây trắng quay cuồng một hồi, những hạt mưa lấm tấm bắt đầu rơi xuống.

Nửa khắc sau, Thạch Việt thu pháp quyết lại, đám mây trắng lập tức tan biến, mưa cũng tạnh.

Thạch Việt đi đến dưới một gốc cây ăn quả.

Bên dưới gốc cây để một cái bình, trên miệng bình che một tấm vải trắng.

Tiếp theo đó, hắn vén tấm vải trắng lên, chỉ thấy có hai con côn trùng màu trắng to bằng móng tay bò ra từ đó.

Hai con côn trùng màu trắng này chính là ấu trùng Kim Ti Tằm, trên người chúng tỏa ra sóng linh khí yếu ớt.

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play