Cảm thấy cơ thể khác lạ, Trương Văn Đạt mở hé một mắt, liền thấy một con mèo đen nhỏ, đầu và đuôi giao nhau trải thành một cái bánh mèo, vừa vặn che kín rốn của hắn.
Nhìn kỹ một lúc, Trương Văn Đạt phát hiện, con mèo này hình như là con mèo đi theo từ Cung Thiếu Niên.
"Vẫn là mi thương ta nhất." Trương Văn Đạt ôm đầu mèo của nó hôn một cái, rồi nằm phịch xuống đất ngủ thiếp đi.
Thật lòng mà nói, giấc ngủ này cực kỳ khó chịu, bất kể là sàn nhà cứng ngắc, hay những giấc mơ hỗn loạn cứ nhảy nhót trong đầu, đều khiến Trương Văn Đạt trằn trọc không yên, luôn trong trạng thái nửa tỉnh nửa mê.
Dường như đã rất lâu sau, Trương Văn Đạt bị những tiếng rung động liên hồi đánh thức.
"Nhà ai mà sửa sang sớm thế này?" Cảm thấy ngủ còn mệt hơn không ngủ, Trương Văn Đạt ôm cái đầu đau nhức chống người ngồi dậy.
Hắn đầu tiên hướng về phía Tống Kiến Quốc nhìn tới, nhưng lại phát hiện ở đó chỉ còn lại đám mèo đen nằm la liệt, Tống Kiến Quốc đã biến đâu mất.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play