Ngày mới rạng, Mạch Thu nhờ ý chí kiên cường và quyết tâm làm một phu lang hiền huệ mà thoát ra khỏi vòng tay ấm áp của người đàn ông. Cậu nhắm mắt mơ màng mặc quần áo, tính đi làm bữa sáng.
Trần Thật một tay vớt cậu vào lòng, xoa nắn một hồi, khàn giọng nói: “Ngủ tiếp một lát đi, còn sớm mà.”
Mạch Thu rầm rì hai tiếng, buồn ngủ lơ mơ nói: “Trời sáng rồi, phải dậy làm bữa sáng...”
"Không sáng đâu, là tuyết trắng quá thôi, ngủ tiếp một lát đi." Trần Thật nhẹ nhàng vỗ lưng Mạch Thu, dỗ cậu ngủ tiếp.
Đưa tay véo véo khuôn mặt thiếu niên, thấy cậu ngủ say sưa, Trần Thật sủng nịch cười một tiếng. Rõ ràng là một tiểu ca nhi còn đang tuổi lớn, cố tình muốn giả bộ làm người lớn, cố sức gánh vác những gánh nặng quá sức. Mấy ngày nay ngay cả mình hắn còn khó chịu, huống chi là cậu.
Ngồi trên giường còn vương hơi ấm để tỉnh táo lại, Trần Thật nhẹ nhàng xuống giường, xách bình gốm ra khỏi sơn động. Hắn trước tiên xúc ít tuyết sạch vào bình gốm, rồi lại nâng lên rửa mặt bằng tuyết. Một luồng khí lạnh sảng khoái xộc thẳng lên đỉnh đầu, xua tan mọi buồn ngủ.
Dưới ngọn núi, mặt trời đỏ cam từ từ nhô lên, khoác lên ngọn núi tuyết linh thiêng một tầng ráng màu mờ ảo. Sương mù dày đặc vấn vít giữa các dãy núi, như thể sợ sự thánh khiết của núi tuyết sẽ tan chảy dưới sức nóng mãnh liệt của mặt trời, nên dùng hàn khí của chính mình để khóa chặt sự thần thánh ấy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play