Ngày hôm sau, bầu trời xanh thẳm như được thủy tẩy, ngoài lớp tuyết trắng phau bao phủ mặt đất, không còn nhìn ra dấu vết bão tuyết tàn phá đêm qua.
Ánh mặt trời rạng rỡ, Mạch Thu vẫn còn ngái ngủ nhưng đã bị Trần Thật dỗ rời giường, mặc vào chiếc áo da thật dày, găng tay, khăn quàng cổ, bịt tai, không thiếu thứ gì, trang bị đầy đủ. Cậu nửa mở mắt ngoan ngoãn được Trần Thật dắt xuống đại sảnh tầng dưới, mãi đến khi ăn xong bát mì canh dê nóng hổi mới cảm thấy ba hồn bảy phách đều đã về vị.
"Tướng công, chúng ta muốn xuất phát sao?" Mạch Thu nuốt xuống đồ ăn trong miệng, nhìn người đàn ông bên cạnh.
Trần Thật thương yêu sờ sờ chiếc mũ lông xù của cậu, ôn tồn nói: “Trời giá rét, tuyết càng ngày càng nhiều. Tranh thủ hôm nay thời tiết không tệ, chúng ta sớm một chút lên núi dàn xếp thì tốt hơn.”
“Ta đều nghe tướng công!”
“Mau ăn đi, vừa rồi tiểu nhị nói gần đây có một chợ tạm, đều là những người tự phát lên núi tuyết đào dược liệu mà hình thành. Chúng ta đi xem, có gì dùng được thì mua mang đi.”
Nghe Trần Thật nói, Mạch Thu vội vàng ăn từng ngụm mì, không muốn chậm trễ thời gian.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT