Sau khi nghỉ ngơi và chỉnh đốn một chút, Trần Thật định đi tìm Mã Diên, nhưng trong lúc tuần tra định kỳ, hắn lại phát hiện huynh muội họ Dư đang cãi vã kịch liệt với Viên Thanh. Đáng tiếc, hắn chỉ nhìn thấy hình ảnh mà không nghe được âm thanh. Sau một hồi phân vân, hắn quyết định đến phủ đệ Dư Bá Trung điều tra, vì bên Mã Diên không có động tĩnh gì khác lạ.
Lợi dụng điểm mù của lính gác, hắn dễ dàng ẩn mình vào Dư trạch. Người hầu đã bị Dư Bá Trung phái đi, trùng hợp thuận tiện cho hắn trốn ngoài cửa sổ nghe lén.
Giọng nói âm trầm của Viên Thanh truyền đến: “Tuy nói Chúc Long bang này là do lão đương gia họ Dư gây dựng, nhưng cũng là hàng ngàn hàng vạn huynh đệ đổ máu giành lấy. Sao có thể vì dã tâm của hai huynh muội ngươi mà đẩy Chúc Long bang vào hiểm địa? Ta tuyệt đối không đồng ý cái gọi là đại hội thề sư!”
Dư Kiều Kiều sờ soạng chiếc roi da sáng bóng trên tay, mí mắt còn chưa nâng lên, lạnh nhạt nói: “Cái thứ nạo loại nhà ngươi cũng xứng xen vào quyết định của ca ca ta à? Thành lập quốc trung quốc gia ở khe núi Quảng Xuyên là tâm nguyện của phụ thân ta, nếu ngươi sợ thì mau cút đi!”
‘Quốc trung quốc gia!’ Trần Thật đột nhiên trợn to mắt. Huynh muội nhà họ Dư này điên rồi sao, sao hắn cảm thấy sự việc dần trở nên vớ vẩn.
Viên Thanh tức đến bật cười: “Dư Kiều Kiều ngươi bị điên à? Triều đình có mấy chục vạn đại quân, toàn bộ khe núi Quảng Xuyên thêm vào cũng chỉ khoảng năm vạn người, ngươi cũng dám tạo phản?”
Dư Kiều Kiều không nói hai lời liền quật roi tới, Viên Thanh sợ hãi ngã vật xuống đất. Roi lại bị Dư Bá Trung chặn lại giữa chừng, hắn không đồng tình lắc đầu với Dư Kiều Kiều. Dư Kiều Kiều khinh miệt “hừ” một tiếng, quay đầu đi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play