Cách đó không xa, Đằng Ấu Khả từ trên lưng trưởng tỷ ung dung tụt xuống, nhìn bóng Vong Ưu phía xa xa một hồi, khẽ nhíu mày.
“Tạp Tạp, ngươi nhìn thấy không, đuôi mắt bên trái hắn có một nốt ruồi đỏ, trông có gai mắt không?”
Ngỗng trắng vươn cổ tới hóng chuyện, đáp ngay: “Y chang với nốt ruồi của thiếu niên kia hôm qua. Hay là nốt ruồi tổ truyền nhà bọn họ?”
Đằng Ấu Khả nghiêng đầu, vừa quan sát người qua kẻ lại, vừa âm thầm cân nhắc: Cốt linh hôm qua đưa thiếu niên về tận nơi, hẳn là không thể gạt được nàng… Vậy chẳng lẽ đây là trùng hợp? Dù sao là huynh đệ ruột thì cũng không phải không có khả năng.
Thế nhưng—
“Này không phải nói quy định của Tiên Thành, một đội vào bí cảnh chỉ được năm người thôi sao? Bọn họ sao lại có tận sáu người?”
Ngay lúc ấy, Vong Ưu ở phía xa đột nhiên nghiêng đầu nhìn qua, rồi ra hiệu gì đó với một tên thị vệ bên cạnh. Tên thị vệ lập tức gật đầu, nhận lấy một vật rồi nhanh chóng đi tới.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play