Nam tu nọ tuy thần sắc lạnh nhạt, nhưng rõ ràng là người có tu dưỡng. Ngay cả khi con ngỗng trắng nhà họ Đằng bám sát hắn không buông, còn nhón chân vặn vẹo ngay bên cạnh, hắn cũng chỉ liếc nó một cái, rồi dời mắt đi luôn.
Bất ngờ, hắn mở miệng hỏi: “Các ngươi là người một nhà, đều họ Đằng?”
Đằng Vân Đạm vội gật đầu như giã tỏi, “Tiền bối làm sao biết được?”
Nam tu khẽ gật đầu, vẻ lãnh đạm cũng theo đó dịu đi một chút: “Tại hạ là Vong Ưu. Đa tạ các vị hôm qua đã đưa tiểu đệ ta trở về. Phong ấn sắp được mở, mời theo ta đến.”
Nói rồi, hắn xoay người rảo bước, không hề dài dòng thêm nửa câu.
Đằng Phong Khinh vác Ấu Khả lên lưng, cả nhà năm người nhanh chóng theo kịp. Ngỗng trắng lạch bạch chạy tới, tiếp tục dính sát lấy Ấu Khả. Trên mặt thì an nhiên tĩnh tại, chứ trong đầu thì đang dùng truyền âm giở giọng càm ràm:
“Ngươi thử nói coi, ta biến thành y hệt tên kia, ngươi còn có gì bất mãn? Chẳng phải là dáng vẻ mà ngươi mê nhất sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT