Cô lặng lẽ lùi lại vài bước, cố kiềm chế khoé miệng đang muốn co giật, rồi nhủ thầm: để ta xem thêm một lúc nữa thôi.
Thật sự là thảm, thảm không nỡ nhìn, nhìn mà đau lòng, nhức cả tim.
Ngay đến Đằng Phong Khinh còn thấy thảm, thì đúng là quá thảm rồi. Cha mẹ cô vẫn đang lơ lửng giữa không trung nhìn đứa con trai bị quật như con chòi choi, một người mặt trắng bệch, một người gượng gạo.
Đằng đồ tể: Phải làm sao bây giờ? Con đằng yêu kia trên người toàn là nghiệp chướng, ta mới đánh có vài đòn mà thiếu chút nữa phi thăng rồi. Không được, ta không thể ra tay nữa!
Diêm bà cốt: Giả bộ yếu cũng quá khổ sở! Phu quân ta thân là phàm nhân, đã không đánh lại còn bị treo lên làm khán giả, nếu ta ra tay quá mạnh, lỡ lộ thân phận thì nguy. Mình cũng là phàm nhân mà, không được manh động.
Đằng đồ tể giằng co nội tâm: Dù cho có tránh được phi thăng, nhưng nếu bị phát hiện là hòa thượng thì cũng nguy to. Bà cốt nói, yêu ma tà đạo ghét nhất là sư trọc tranh cơm làm ăn, không được! Không thể mềm lòng, ít nhất cũng phải để lại cho bọn trẻ một người cha.
Diêm bà cốt vùng vẫy trong lòng: Phu quân dặn đi dặn lại là ác quỷ khó chơi, bảo ta lúc nhảy thần thì nhất định không được mềm lòng. Thấy liền giết, chứng tỏ ông ấy cực kỳ ghét quỷ tu. Nếu biết mình là đầu lĩnh quỷ tu… chắc ba đứa nhỏ sẽ không còn mẹ mất.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT