Nói ra thì, muội muội quả thực là linh hồn của cái nhà này.
Cũng bởi vì có nàng còn sống khỏe mạnh, cha mẹ mới có tâm tình mà liếc mắt đưa tình giữa rừng sâu núi thẳm, Đằng Vân Đạm – cái tên thô lỗ như trâu kia – mới không còn ngốc nghếch rảnh rỗi nữa mà nỗ lực tu hành, cố sống cố chết muốn mạnh lên. Mọi thứ, đều là vì… bảo vệ muội muội đang đứng trước mắt.
“Tiểu Khả ngoan quá. Vậy thì nhớ kỹ lời trưởng tỷ, tuyệt đối không được rời khỏi phòng ngự trận. Cho dù là ai đến gọi – cha, mẹ, nhị ca hay ta – chỉ cần không đứng trong trận pháp, ngươi đều không được bước ra, nhớ chưa?”
Bề ngoài nàng chỉ bày một trận pháp phòng ngự sơ cấp, nhưng thực tế lại là trung cấp trận pháp. Quy định của bí cảnh này không cho phép tồn tại yêu thú hay tu sĩ từ Trúc Cơ kỳ trở lên, kể cả cha mẹ bọn họ cũng đều bị phong ấn tu vi. Trung cấp trận pháp bảo hộ muội muội… là đủ rồi.
Đằng Ấu Khả ngoan ngoãn gật đầu. Tỷ tỷ dặn như vậy, tất nhiên là sợ nàng bị yêu thú biết ảo thuật hoặc kẻ gian giả mạo dụ dỗ. Nghĩ thì là vậy, nhưng trong lòng nàng lại có chút mong ngóng — một mình chờ đợi thật đúng là… hơi chán.
Được tiểu muội bảo đảm xong, Đằng Phong Khinh xoa đầu nàng một cái, quay người nhanh chóng chạy về phía bụi rậm.
Vừa khuất bóng tỷ tỷ, bả vai Đằng Ấu Khả liền sụp xuống, bộ dạng ngoan ngoãn mềm mại liền biến mất, thay vào đó là dáng vẻ lười biếng đặc trưng của một con cá mặn dưỡng sinh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play