Bên ngoài hố Bạch Cốt, đệ tử Thái Hư Môn và Thiên Đạo Tông đang liều mạng chém giết, còn bên trong, Đằng Ấu Khả cưỡi ngỗng trắng áp đảo thẳng một đường, xương cốt quanh thân đều hóa thành tro, nhẹ nhàng tiến sâu xuống đáy hố.
Ngỗng trắng hóa thành một luồng hắc khí quấn quanh nàng, xương trắng lạo xạo đưa vuốt chộp tới, nhưng chỉ cần chạm vào hắc khí là lập tức nát vụn thành bột.
Đằng Ấu Khả vừa quan sát địa hình đáy hố, vừa men theo lối đi duy nhất. Đi chừng nửa canh giờ, nàng mới thấy được một lối ra.
“Bên ngoài có người canh.” Ngỗng trắng khôi phục lại thân ngỗng, nói:
“Ta chở ngươi xông ra, bảo đảm bọn chúng ngay cả một sợi lông của ngươi cũng chẳng thấy.”
“Không cần. Nhìn cách ăn mặc rực rỡ kia là biết, đây là địa bàn của nương ta. Đổi bộ áo bông đỏ, váy xanh, vui vui vẻ vẻ mà dạo phố— khụ, cứu người mới đúng!”
Trang điểm ở Âm phủ thế nào, Đằng Ấu Khả rõ hơn ai hết. Cứ theo phong cách của nương nàng mà làm— sắc càng đậm càng tốt, diễm tục một chút là chuẩn bài.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play