Cảnh tượng ấy vừa khéo lọt vào mắt Tần Như Mậu, khiến hắn thất vọng lắc đầu.
Từ sau khi nhi tử cụt một cánh tay, chỉ cần có cơ hội là chạy ngay đến trước mặt hắn mách tội Đằng gia, ban đầu hắn vốn chẳng tin, nghe mãi thành ra càng thêm không để tâm.
Đứa nhỏ này quá thiếu kiên nhẫn, muốn báo thù mà cứ nôn nóng như thế thì thật ngốc hết chỗ nói. Không thể chờ đến khi trở lại Thái An đại lục, tìm thời cơ thích hợp rồi mới ra tay sao?
Trong mắt hắn, dọc đường có người Đằng gia đi cùng chưa chắc đã là chuyện xấu, trái lại có thể mượn cơ hội mài giũa tính tình thằng bé. Như bây giờ, đừng nói so với hai thanh niên tuấn kiệt của Chúc gia và Bùi gia, ngay cả so với Lục Thiếu Phong của Lục gia cũng kém xa một trời một vực.
Hắn đã quyết ý, lạnh lùng nói:
“Có gì mà lạ, ngươi cũng biết đây chỉ là một thành nhỏ Biệt Hạc, vậy mà đã có đến ba mươi chín hộ lớn nhỏ.
Ta cảnh cáo ngươi lần cuối — đừng thấy gà hóa cuốc, càng không được vì thù riêng mà lung tung chỉ trỏ. Nếu ngươi làm lộ liễu quá, sẽ rút dây động rừng, khiến đối phương giấu kỹ hơn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play