Trong vùng biển ngũ sắc, sau khi chống đỡ hết đợt này đến đợt khác công kích của hải thú, tần suất tấn công của địch dần giảm xuống.
Nhất là khi phát hiện bên kia phiến Hồng Hải đang từ từ mở rộng diện tích, đám hải thú liền hoảng hốt rút lui, chỉ sợ bị dính một giọt nước đỏ ấy vào người.
Cơ quản sự cùng ba ngàn hành khách bị vây chặt, tám con “đường lui” thì neo xa xa ngoài khoảng cách an toàn, tất cả đều ngầm hiểu nhưng không nói ra — bên này không mở miệng cầu cứu, bên kia cũng chẳng có ý ra tay hỗ trợ.
“Phiến Hồng Hải này vẫn đang lan rộng. Cho dù nó không phải là ngũ sắc loạn lưu thì e rằng chúng ta cũng khó thoát khỏi kết cục cửu tử nhất sinh.” Lão tổ Chúc gia cười khổ, dù quần áo đã rách bươm nhưng tinh thần vẫn phơi phới.
Tộc trưởng Bùi gia nhìn chằm chằm vào Hồng Hải, trầm giọng nói:
“Cố thêm chút nữa. Lâu như vậy mà Gia Ngôn nhà ta vẫn chưa truyền tin trở lại, có lẽ tình hình dưới nước khác với những gì chúng ta nghĩ.”
Lão tổ Lục gia đã hiện bản thể thành vân lộc, vừa liếm vết thương trên mình vừa thuận miệng hỏi:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play