Thần Khí có linh tính, cũng biết nghe lời ngon tiếng ngọt, nhưng nó đâu có ngốc đến mức hét to trước mặt mọi người rằng mình là Thần Khí. Một phen rít gào kia, đương nhiên chỉ có chủ nhân của nó – Đằng Ấu Khả – mới nghe thấy.
Đằng Ấu Khả thì lại đang truyền âm trò chuyện với nó:
“Nhẹ nhẹ thôi, ngũ sắc hải gọi là ngũ sắc hải là vì ngoài màu vàng ra, còn có màu lam, xanh lục, hồng nhạt và đỏ nữa, ngươi hiểu ý ta không?”
Thần Khí Thiên Ti, dây run run:
—— Không thèm để ý tới ngươi. Ngươi còn tỏ ra hào hứng đúng không? Ta đâu có ngốc, ai cần ngươi giải thích rõ ràng như vậy chứ!
Lúc ấy, trên chiếc phi thuyền lơ lửng giữa không trung, đám tu sĩ im lặng hồi lâu, cuối cùng mới nhận ra mình được cứu. Mà lại được cứu bất ngờ đến mức không kịp trở tay, thế là tiếng hò reo vui mừng vang vọng tận chân trời.
“Thật tốt quá! Cảm ơn Cơ quản sự, ngài đúng là người giữ lời!” Bọn họ còn chưa cháy hết một nén nhang đã được cứu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT