Nhìn thoáng cái đã nửa năm trôi qua, thời gian nhanh như tên bắn, mà phù không thuyền trên biển ngũ sắc cũng cứ thế mà lững thững phiêu bạt. Đến đầu năm thứ hai, thuyền ta cuối cùng chạm được đến cái gọi là “vùng biển màu vàng” huyền thoại, nước biển ở đây lực cản tăng lên gấp đôi, khiến tốc độ thuyền tụt lại một chút, vừa đúng để mọi người ngồi đó... ngậm ngùi.
Gió biển nặng mùi tanh hôi từ từ đặc quánh như nước sốt cá mòi, khô nóng đến mức dính nhớp người, không khác gì “bếp nướng Hoàng Hải” chuyên nghiệp, nhiệt độ cao ngất ngưởng, gần cả trăm độ C, hải thú quanh vùng đều mặc lên mình một lớp “áo giáp” da dày cộp, chịu nhiệt cực đỉnh, y như mấy chiến binh rắn thằn lằn bất bại.
Đằng Ấu Khả vừa tròn mười một tuổi, so với năm ngoái thì cao thêm hẳn nửa cái đầu rồi. Nàng nằm dài trên boong, bám vào cột buồm, mặt thì đờ đẫn nhìn mấy cái phao biển cứ ào ào nổi lên rồi lại chìm xuống như muốn... phát điên.
“Tạp Tạp, Tần Dao dạo này sao mà yên ắng quá vậy? Hệ thống nữ chủ đó của nàng hồi phục thế nào rồi?”
“Trên biển này chẳng kiếm ra được cái bảo bối dưỡng hồn nào, nó cứ nửa sống nửa chết, chắc là bị cảm gió hay sao ấy. Cũng may nó vẫn liên tục gửi cho ta mấy ý tưởng sưu tập, chứ công năng thì... thôi đừng bàn.”
“Năm ngoái nó còn học luyện đan với Hồ Bán Tiên, nghe nói tên đó làm thầy tốt lắm mà?”
“Hồ Bán Tiên hẳn là lo mất tiền, sợ bị cướp học trò, nên cố tình tránh mặt, không thì làm gì nhịn nổi mấy trò của mày.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT