Người khác thì “cầu chùy đến chùy”, Mèo Máy thì “cầu nồi đến nồi”. Đằng Ấu Khả vừa liếc đã nhận ra dấu búa in trên cái chảo sắt kia, biết ngay là tay nghề của Xao Thiên, trong lòng lại càng buồn cười hơn.
*Cầu chùy đến chùy = “cần búa thì có búa liền”, nghĩa là ai cần gì thì sẽ có đúng cái đó ngay lập tức.
Nàng bèn tặc lưỡi: vị luyện khí sư nào lại lẩn quẩn trong lòng đến mức, ngay cả cái chảo sắt chẳng có mấy kỹ thuật hàm lượng cũng nhận làm, thì có là Hạo Thiên nàng cũng không lấy làm lạ.
Cái tên này, đừng thấy hễ mở miệng là đỏ mặt, kỳ thực gian xảo lắm. Hắn chắc chắn đã lừa Tần An một vố, bỏ vào đó cả đống thứ linh tinh rối rắm, rồi hét giá lên tận mây xanh.
Nhiều nồi nấu thế này, chắc kiếm không ít đâu nhỉ?
Đằng Ấu Khả vẫn nhớ rõ hôm ấy, Tần An còn mặt dày miệng ngọt gọi nãi nãi của nàng là “Đằng đạo quân tổ mẫu”, nói bảo tàng này là để lại cho bọn họ. Đúng là chẳng biết xấu hổ! Cũng hay, dọc đường này không có gì làm, hố cho cha con nhà hắn vài lần coi như thu trước chút tiền lãi.
Cuối cùng Mèo Máy dĩ nhiên là không có đi theo Tần An, cũng không nhận mấy cái chảo nayg. Mấy tu sĩ đứng xem náo nhiệt quanh đó vừa thấy vài cái chảo sắt lớn bỏ chỏng chơ không ai muốn, lập tức nhào tới tranh nhau cướp sạch.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT