Ở Thương Hải giới, các tu sĩ thường dùng phi thuyền pháp bảo để chở người. Nếu chứa dưới một ngàn người thì gọi là “tàu bay”, vượt quá con số này thì gọi là “phù không thuyền”.
Chiếc phù không thuyền của Thương Hải Thương Hội lần này có ba tầng khoang, chia theo điều kiện lưu trú từ thấp đến cao thành ba loại: 1.000 gian, 500 gian và 100 gian. Giá cả cũng tăng dần, một ngày ở khoang hạng nhất tốn ngang một tháng ở khoang hạng hai, thậm chí còn đủ bao trọn khoang hạng ba cả năm.
Dù vậy, trong số năm nghìn hành khách, phần lớn vẫn không kham nổi, hoặc không nỡ chi ra, tình nguyện tự dựng tạm chỗ nghỉ trên boong. Dù sao thì đã là tu sĩ, chuyện ăn ở vốn chỉ là hình thức.
Trước đó, Đằng gia đã nhờ Thành chủ Tề bán một lô đan dược và linh thảo từ đảo phù vân, hiện giờ không thiếu linh thạch, nên dứt khoát đặt luôn năm gian khoang hạng nhất: hai vợ chồng mỗi người một gian, hai chị em mỗi người một gian, Đằng Vân Đạm và Mèo Máy ở chung một gian.
Khoang hạng nhất tiện nghi đầy đủ, độ riêng tư cao, tu luyện, luyện đan, luyện khí, chế phù hay bày trận đều có thể yên tâm tiến hành, không lo thiếu phương tiện hay bị nhòm ngó, thậm chí có nổ lò cũng không ảnh hưởng đến hàng xóm xung quanh.
Nhìn cách bố trí và trang hoàng bên trong, Đằng Ấu Khả không thể không thừa nhận: “Đắt cũng có lý của nó.”
Khoang nhà họ Đằng ở phía trái, bên phải là khoang nhà Chúc gia, tiếp đó là Bùi gia và Lục gia; ở giữa là Thái Hư Môn, Thiên Đạo Tông, chùa Quy Ninh, Bạch gia và một số tán tu có tu vi cao. Tần gia và Quý gia thì ở đầu bên kia.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play