Mấy ngày sau đó, cuộc sống yên bình hiếm có. Cả nhà không thì múa đao múa kiếm, cũng là dán bùa dựng trận, đến mức Đằng Ấu Khả cũng yên tâm ngủ một mạch bốn, năm canh giờ liền — một kỳ tích có thể ghi vào gia phả.
Ba ngày sau, ngay trước khi bí cảnh trên mặt đất khép lại, cậu em trai thần bí hơn cả Vong Ưu— lại từ miệng núi lửa rớt bịch xuống. Quần áo xộc xệch, tóc tai rối bời, như vừa được núi lửa ban cho một suất xông hơi “cường độ cao”.
Theo lời cậu thiếu niên thì… “Chê nóng quá, bị anh trai đá một phát cho mát.”
Đằng Ấu Khả nghe mà xót tận răng, lập tức ôm hắn vùi vào vườn hoa, vừa tưới nước vừa bón phân.
Tưới nước thì đúng nghĩa đen, còn bón phân thực ra là đút linh quả, bánh ngọt, đường mật… chứ tuyệt đối không phải thứ gì ghê gớm.
“Bí cảnh đóng rồi mà chúng ta chưa ra, có tính bị loại không?” Đằng Vân Đạm vừa gặm quả đào vừa hỏi.
Cậu thiếu niên đang chôn nửa thân dưới đất, hưởng thụ tới nheo cả mắt:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT