Đại bản doanh Đằng gia vừa mới thành lập, đến một gian nhà che mưa chắn gió còn chưa có, lại có khách quý đến, cũng chẳng tiện lấy tiểu viện tùy thân ra tiếp đãi, vậy thì ăn cơm ở đâu lại trở thành vấn đề lớn.
Dù sao cũng là mời khách dùng bữa, bắt người ta ngồi bệt dưới đất... chẳng phải quá tùy tiện đó sao?
Đằng Ấu Khả thấy cha mình đang định vào rừng chặt cây, muốn đẽo tạm một bộ bàn ghế, liền vỗ trán cái “bộp”, cuống quýt lục tung ba lô như đào bảo, miệng còn lẩm bẩm:
“Sư phụ, tháng trước ngài đưa con cái bộ bàn ghế làm từ tử trúc ngọc, con có phải nhét đâu trong này không nhỉ… sao tìm mãi không ra —— á, tìm thấy rồi này!”
Mèo máy: “Hừ, nghịch đồ, vi sư không thèm để ý ngươi nữa.”
Chớp mắt một cái, một bộ bàn đá trắng noãn hiện ra giữa bãi cỏ, chất ngọc trong suốt mịn màng, ẩn ẩn có thể thấy từng nhánh trúc tía uốn lượn như ẩn như hiện, quanh thân mây tím lượn lờ, một cái bàn thôi mà như rút ra từ trong tranh tiên cảnh, vừa nhìn đã biết giá trị xa xỉ đến dọa người.
Chúc Thanh vốn yêu thích ngọc thạch thanh nhã, càng quý khí tiết cây trúc, liếc một cái liền bị bộ bàn ghế này câu mất hồn, yên lặng ngồi một bên thưởng thức từng chi tiết, khen không ngớt lời.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play