Phật tử vốn là người tính tình đạm bạc, thoát tục cao xa, không màng tranh giành với người đời, việc rời khỏi cũng xem như bình thường. Nhưng Diêm Quân mà đi theo thì lại khác — rõ ràng là muốn cùng Phật tử so đo cao thấp, vậy nên đi theo rời khỏi cũng có lý.
Còn Chúc gia tiểu tử kia, lại trùng hợp có cùng mục tiêu với khách quý lầu ba, là bậc hậu bối nên tự nhiên lễ nhượng.
Vấn đề ở đây là: Tần đạo quân vì sao cũng bỏ đi? Mà còn mồm năm miệng mười, cứ nhấn mạnh đến ba lần?
“Khách quý lầu ba kia… thân phận thoạt nhìn không đơn giản đâu nha, đến Tần gia cũng phải vòng ra xa ba thước.”
“Nói vậy, Phật tử với Diêm Quân cũng là có tính toán gì đó? Bằng không nếu muốn đánh nhau thật, còn phân gì trường hợp? Cả hai đều là đỉnh cấp cường giả giới Thương Hải, người khác chỉ có nước né tránh họ.”
“Cái người tên là Đằng Vân Đạm kia, có thân phận gì, lại được khách quý lầu ba coi trọng đến thế?”
“Nhất trọng thiên lôi tràng, số 4986, có khi khách quý kia cũng bị hấp dẫn bởi trận tỷ thí của Đằng gia? Cái chiêu ‘vạn kiếm xuyên cúc’ tự nghĩ ra kia… thật sự cay mắt quá đi!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play