“Nghe nói ngày mai buổi đấu giá sẽ có mấy khối khoáng thạch không tồi, rất thích hợp để luyện chế kiếm bản mệnh, không biết Đằng huynh có hứng thú không?”
“Kiếm tu họ Chúc” nổi tiếng trong tu giới không chỉ nhờ kiếm pháp xuất chúng, mà còn vì con cháu trong tộc phẩm hạnh cao quý, đối xử với kiếm tu khác luôn ôn hòa hữu hảo.
Đằng Vân Đạm đáp lời: “Có chứ, rất có hứng thú! Quá cảm ơn ý tốt của huynh!”
Chúc huynh đệ thật nghĩa khí, xem như huynh ruột của ta rồi!
Đằng Ấu Khả ban đầu còn có chút lo nhị ca cô đơn, cả nhà đều ra mặt mà chỉ để huynh ấy đi một mình. Giờ thì lại lo huynh ấy không cẩn thận nhận ra cha mẹ, rồi lại diễn như chó husky đang đi buôn.
Nhưng đây là lòng tốt của Chúc Thanh, mà vị kiếm tu này nàng thấy khá thuận mắt, liền nhiệt tình chiêu đãi: “Chúc ca ca đã ăn gì chưa? Có muốn thử tay nghề của muội không?”
Chúc Thanh vốn định nói là mình đã ăn rồi, nhưng vừa nghe đây là món tiểu cô nương tự tay làm, trong lòng thấy tò mò, lại không nỡ khiến nàng thất vọng, liền mỉm cười gật đầu: “Vậy thì cung kính không bằng tuân mệnh.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT