Cờ bạc thì phải chấp nhận thua, Đằng Ấu Khả chẳng hề đồng cảm với tiểu đồng bọn, tiếp tục truy vấn: “Hắn thắng thế nào?”
“Hắn à, y như ngươi đang thấy đó, không ngừng bị đánh ngã rồi lại gượng dậy, cả người đầy thương tích chỉ còn một hơi thở, vậy mà cứ thế làm đối thủ đánh đến cạn kiệt linh khí, cuối cùng phải nhận thua xuống đài.”
Đằng Ấu Khả: “……”
Tuy nói vậy, nhưng hoa nhi nhà nàng nghe thế chẳng phải đầu óc có vấn đề à? Phải rồi, đầu óc bình thường cũng chẳng đến mức bán mình chôn thân.
Nàng lại hỏi: “Ta biết lôi đài tầng Nhất và Nhị Trọng Thiên sẽ có danh ngạch tham gia đại bỉ Yến Thanh ba năm sau, vậy Ngũ Trọng Thiên thì sao? Đã Hóa Thần kỳ còn lên đài đánh nhau cho thiên hạ vây xem, tranh cái gì?”
Chẳng lẽ… đám đại năng này lúc trẻ đều có mộng tưởng được đánh lôi lúc về hưu?
“Trừ số ít tìm cơ hội đột phá, số ít bẩm sinh mê đánh nhau, đa phần giống ngươi với ta, nghèo đến mức phải đánh.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT