Đằng đồ tể sắc mặt trầm xuống, Diêm bà cốt vuốt ve bùa người giấy, cười đến lạnh sống lưng. Đằng Phong Khinh thì đã bắt đầu âm thầm giúp đối phương chọn phương thức đau đớn nhất để chết.
Trọng tài tuy khinh thường hành vi bỉ ổi của nam tu kia, nhưng quy tắc là quy tắc — hắn nói không sai, đã lên đài thì phải ứng chiến. Nếu không muốn, thì chỉ có thể nhận thua và về nhà.
“Người được chọn đã định, rút thăm đi.”
Hai thẻ tre được viết chữ “Trước” và “Sau” lơ lửng giữa lôi đài.
Đằng Vân Đạm cảm thấy mình vận khí không tệ, bèn muốn rút trước. Nếu hắn lên trước, đánh cho đối phương vạn kiếm xuyên người, thì muội muội sau đó sẽ được an toàn. Hoặc nếu hắn khó khăn chiến thắng, muội muội vẫn có thể chọn nhận thua, tránh được nguy hiểm, đến lúc hỗn chiến thì cả nhà cùng hợp lực bắt lại đối phương cũng chưa muộn.
Nhưng đối phương dường như đã nhìn thấu ý đồ của hắn, ra tay nhanh hơn một bước, dùng phi tiêu bắn rơi một thẻ tre.
Dù không quy định phải dùng tay rút, thẻ đó tính là của hắn. Đằng Vân Đạm thầm trách mình chậm chạp, không khỏi lo lắng cho tình cảnh của muội muội, sự hối hận hiện rõ trên gương mặt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT