Đằng Vân Đạm cung kính hai tay dâng lên một thanh đoạn kiếm, chỉ còn một đoạn ngắn ngủi, chỗ gãy loang lổ rỉ sét, mang theo dấu vết tháng năm, thoáng hiện bi thương nhàn nhạt của một anh hùng đã lui về hậu trường.
Trời sinh có kiếm cốt, hắn vừa rồi bị khí thế sắc bén trên một thanh kiếm khác làm chấn động, trong lòng còn vương vất cảm giác cộng minh, liền gấp gáp muốn biết – nếu thanh kiếm này được phục hồi, có phải sẽ chạm được vào cảm ứng tương đồng ấy không?
“Đây là một thanh kiếm có chuyện xưa.” Hạo Thiên cảm thán.
Không phải hắn cố tình tỏ vẻ sâu sắc, mà bởi bên trong thanh đoạn kiếm này… thật sự còn tồn tại một nửa kiếm linh nửa chết nửa sống, nhận ra hắn là “đồng nghiệp”, liền lập tức “bá bá bá” kể chuyện không ngừng.
Nó đúng là có chuyện xưa thật!
“Bảo Nhi! Bảo Nhi ơi, ngươi nghe thấy ta nói không?! Má ơi, mấy ngày nay ta nghẹn muốn chết rồi, ngươi không biết đâu, cái thằng ngốc này ngày nào cũng lải nhải bên tai ta, thoại bản thì toàn viết mấy cái vớ vẩn gì đâu, chẳng có chút ý vị nào! Ta kể cho ngươi nghe bản hay hơn nhiều nè! Ngươi thích nghe kiểu hành hiệp trượng nghĩa, ân oán giang hồ, hay là thích hoàng thất cẩu huyết ngược luyến giằng xé, ta đều có hết đó!”
Nhờ thẻ bài kết nối, Đằng Ấu Khả cũng có thể nghe được – nàng cười híp mắt: Ha, tiệm này sắp càng náo nhiệt đây.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play