Một đám tu sĩ tưởng mình nhặt được món hời, lặng lẽ chảy nước mắt dời bước.
Lòng mang mười vạn linh thạch nóng hầm hập như lửa cháy đốt tay, Đằng Ấu Khả ung dung cưỡi heo bảy màu, ung dung lắc đuôi đi tới chỗ Quán chủ Bảo Chuột để thanh toán khoản đuôi 7000 khối thượng phẩm linh thạch. Một khoản tiền nho nhỏ, túi trữ vật không thèm động đến dù chỉ một góc, tiện tay móc ra từ vô hạn ba lô thôi.
Những món nhặt được bên lề như gương đồng sứt viền, lược gỗ thiếu răng, trứng yêu thú xấu xí… nàng đều cất hết vào ba lô vô hạn – nơi an toàn tuyệt đối, không bị thần thức tra xét, lại không có nguy cơ nổ tung vì chứa vật lạ, tiện lợi khỏi bàn.
Trên đường, tiện tay gom luôn mớ luyện tài đã gửi người giữ trước đó: vạn năm huyền băng, địa hỏa thiên thạch, trầm hương thiết, vân mộng trúc… tổng cộng mười tám món. Trong đó, mười món để mở rộng tiểu viện, ba món dùng để chế thân thể mới cho sư phụ, năm món còn lại là để rèn binh khí mới cho phụ thân và nhị ca.
Dù gì thì đao cha dùng cũng đã chém đến mẻ lưỡi cong sống, kiếm của nhị ca thì gãy còn mỗi cái chuôi mà vẫn xài ngon lành. Người một nhà quả nhiên có lòng tin hiếm thấy với đồ cổ.
Một buổi chiều chém gió mua sắm vèo vèo, linh thạch tích trữ cũng vừa vặn tiêu sạch sành sanh. Có câu: tiền tốt kiếm nhưng nàng tiêu mãi vẫn nhanh hơn tốc độ kiếm.
Ánh hoàng hôn dần buông, người người tan chợ, Đằng Ấu Khả cùng nữ tu áo đỏ hẹn tháng sau lại nhóm họp bày quán. Sau đó nàng liền một mình trở về tiểu viện thông qua truyền tống môn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT