Thật ra, hắn còn rất muốn nói cho nàng biết – gương mặt của nàng, e rằng đời này khó có thể khôi phục như trước. Chỉ là hiện giờ nếu nói ra, sợ nàng sẽ không chịu nổi mà phát điên, cho nên nàng không hỏi, hắn cũng không chủ động nhắc đến.
Kỳ thực, trong lòng hắn rất khâm phục nữ tử này. Thương thế nặng đến vậy, vậy mà không rơi lệ, không tự trách than thân, từ đầu đến cuối đều giữ lễ nghi đúng mực.
Hắn tin chắc nàng đã biết gương mặt mình bị tổn thương nghiêm trọng, thế nhưng nàng vẫn không hề nhắc tới trước mặt hắn. Điều này, trái ngược hoàn toàn với dự đoán của chủ thượng.
Chủ thượng trước khi rời đi còn dặn dò hắn, nếu nàng có biểu hiện sống không bằng chết, thì cứ việc để nàng rơi vào mê man không tỉnh, có thể giúp ích cho việc hồi phục.
Thấy nha hoàn mang vào một lượng lớn thuốc mỡ được điều chế từ thiên ly hoa, Vân Nguyệt khẽ gọi lại Bạch Cẩn Sơn.
“Bạch chưởng quỹ, xin dừng bước.”
“Vân cô nương còn có điều gì dặn dò?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play