Không ai thích đi công tác, đặc biệt là kiểu phải đi suốt một tháng ở mấy nơi khác biệt về địa lý lẫn khí hậu thế này.
Tuy Lũng Tỉnh và Cương Tỉnh đều là những vùng phong cảnh hùng vĩ nổi tiếng, nhưng đi phá án thì nào có lòng dạ mà ngắm cảnh, nhìn thấy sa mạc than là chỉ muốn thở dài.
Sầm Liêm cũng y hệt. Vậy nên khi sáng sớm hôm sau rời khỏi Y Châu Thị bằng máy bay, anh cảm thấy như vừa trút được gánh nặng.
Trên chuyến bay không có nhiều người, cũng không có thành viên Phạm Tội Ký Lục đi cùng, cả khoang yên tĩnh lạ thường.
"Cuối cùng cũng không phải nhìn thấy sa mạc than nữa rồi." Đường Hoa ngồi cạnh anh thở dài đầy cảm khái. "Khi ngắm thì nó đúng là đẹp, nhưng lúc phải tìm thi thể trên sa mạc... đúng là ác mộng. Tôi sắp bị nắng thiêu thành 'tinh than' luôn rồi."
Sầm Liêm nhìn làn da của Đường Hoa – dạo gần đây đen hơn rõ rệt – không nhịn được bật cười:
"Muốn thành ‘tinh than’ thì cậu còn phải đen thêm chút nữa. Đợi chúng ta đi Hải Lan Thị về chắc mới đạt chuẩn."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT