“Ngay trước lúc quyết định thu lưới, mọi chuyện đã xảy ra,” sắc mặt Dương Phỉ trở nên đau khổ cực độ. “Đinh Hành Viễn bị lộ thân phận. Cho đến tận bây giờ chúng tôi vẫn không biết vì sao hắn lại bị lộ, cũng không rõ hắn đã làm cách nào truyền tin ra ngoài sau khi sự việc xảy ra. Chỉ biết rằng, ngay trước khi chết, hắn gửi được một tin cuối cùng: báo rằng thân phận đã bại lộ, và nhóm đó có khả năng sẽ lập tức tháo chạy.”
“Lúc đó chúng tôi đã gần đến thời điểm thu lưới rồi. Sau khi nhận được tin từ Đinh Hành Viễn, tỉnh ủy quyết định hành động sớm hơn kế hoạch. Thị cục chúng tôi và bên cảnh sát vũ trang phối hợp hành động, cuối cùng bắt được phần lớn đám người đó, nhưng vì thông tin bị lộ, kẻ cầm đầu và mấy tên đầu sỏ đã kịp trốn thoát. Chúng tôi chỉ biết hai trong số đó có biệt hiệu là Hồ Ly và Phong Ca. Trương Đàn hy sinh trong đợt hành động ấy để bảo vệ Triệu Cùng, nhưng trước khi chết, anh ấy đã kịp bắn bị thương tên Hồ Ly kia.”
Dương Phỉ nói xong liền thở dài.
“Khi đó tôi còn là cảnh sát hình sự trong thị cục. Đinh Hành Viễn là bạn học cùng lớp với tôi hồi học viện cảnh sát. Còn Trương Đàn và Triệu Cùng thì từng phối hợp với chúng tôi trong một vụ án khác. Họ trú ở một nơi gần thị cục, nên quan hệ cá nhân cũng không tệ. Sau khi Đinh Hành Viễn và Trương Đàn lần lượt hy sinh, tôi và Triệu Cùng vẫn thường xuyên quan tâm, giúp đỡ gia đình họ. Ban đầu tôi nghĩ vụ này coi như khép lại, những công việc tiếp theo cũng không còn liên quan đến chúng tôi nữa.”
“Nhưng nửa năm sau, em gái Trương Đàn – Trương Tuyết – bị bọn chúng bắt cóc.”
Dương Phỉ che mặt đầy thống khổ, giọng khàn đi: “Tôi và Triệu Cùng đều nhận được một đoạn video… cảnh Trương Tuyết bị tra tấn đến chết.”
Trong phòng họp bỗng yên lặng đến đáng sợ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT