Triệu Cùng trước kia thuê một căn nhà để làm nhà nghỉ cho du khách, nhưng lâu ngày không ai ở nên đã bỏ hoang. Chủ nhà là người Hán bản địa, khi đến mở cửa không khỏi thở dài:
“Người mất tích mãi vẫn không tìm được, hàng xóm xung quanh đều nói chắc là bị sát hại rồi. Làm ăn kiểu này thì nhà tôi chẳng ai dám thuê nữa. Phòng Triệu Cùng từng ở thì tôi vẫn để nguyên, còn mấy phòng khác thì những thứ có giá trị tôi đã chuyển ra ngoài bán cả rồi. Khi đó công an từng đến lấy ổ cứng máy tính đi, nhưng cái máy đó vẫn chưa bán, vẫn còn để trong phòng.”
Sầm Liêm vốn không đặt nhiều kỳ vọng về mức độ nguyên vẹn của hiện trường, không ngờ lại có chút bất ngờ.
Sân nhà nghỉ bỏ hoang từ lâu, cỏ dại mọc um tùm cao tới ngang người, tràn ra từ kẽ nứt xi măng và bám đầy ven tường, ngoằn ngoèo như rắn rết. Nếu ai nửa đêm đi ngang qua đây, chỉ riêng đám cỏ ấy thôi cũng đủ khiến người ta sợ chạy mất dép.
Triệu Cùng thuê nhà làm nhà nghỉ — một tiểu viện gồm hai dãy nhà ba tầng, mỗi tầng ba phòng. Ngoài phòng khách ở tầng trệt ra, tổng cộng có năm tầng với mười lăm phòng cho thuê. Thiết kế và trang trí không có gì đặc biệt, rất đúng chuẩn nhà nghỉ kiểu cũ.
Sân sau bị một cánh cổng sắt lớn chắn lại, nhìn ra trước kia từng dùng làm bãi đỗ xe. Tổng thể nhà nghỉ không lớn, cũng chẳng phải chỗ ở cao cấp gì. Sầm Liêm đi một vòng quanh phòng Triệu Cùng ở tầng trệt, phát hiện trong phòng vẫn còn dấu vết sinh hoạt trước khi rời đi, dù đã bị bụi phủ dày.
Triệu Cùng mất tích đã hơn một năm, thi thể vẫn chưa thu thập đầy đủ, mới chỉ tìm được khoảng 80%. Theo Tề Diên nói, phần còn lại rất có thể đã bị thời tiết sa mạc ăn mòn đến tan biến hoàn toàn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT