“Suy nghĩ một cách biện chứng một chút,” Sầm Liêm nói, giọng có phần triết lý, “những thi thể này là khách quan tồn tại. Phát hiện sớm hay muộn thì cũng sẽ bị phát hiện, vậy nên cũng không có gì phải bất ngờ cả. Mà… ba thi thể nữ kia được phát hiện cùng chỗ với bộ xương trắng à?”
“Chỉ là cùng khu vực thôi, không cùng một hố với bộ xương trắng,” Vương Viễn Đằng đáp, “Lâm pháp y đang phối hợp với pháp y bên tỉnh lỵ Lũng tỉnh kiểm tra mấy thi thể mới, lát nữa chị ấy sẽ gọi video báo cáo cụ thể.”
“Bên tỉnh rốt cuộc cũng không ngồi yên được nữa rồi.” Võ Khâu Sơn liếc qua hồ sơ trên tay Sầm Liêm, lắc đầu nói: “Ban đầu chỉ là điều tra một vụ án phân xác chẳng có chút đầu mối nào, giờ thì đầu mối nhiều như lông trâu, thi thể cũng xếp thành hàng rồi. Không biết mấy ông bên tỉnh Lũng đang cảm thấy thế nào.”
Vụ án này đúng là càng lúc càng rắc rối. Nhưng phía tỉnh Lũng khi trước hoàn toàn không ngờ rằng mọi chuyện sẽ leo thang đến mức này — thậm chí có khả năng đào ra một tổ chức ngầm khủng khiếp đã hoạt động suốt nhiều năm.
“Tin tốt là sau khi tỉnh thính chính thức vào cuộc, kinh phí đã có bảo đảm. Từ giờ khỏi phải lo mấy chuyện tiền nong nữa.” Sầm Liêm nói sau khi cúp điện thoại.
“Tin xấu là… có lẽ chúng ta phải đi một chuyến tới dân túc ở Triệu Cùng. Tìm xem trước khi chết, Dư Hoa Phong có để lại dấu vết gì không.”
Nói đến đây, Sầm Liêm thầm cảm thấy may mắn vì lần này đi cùng anh là Võ Khâu Sơn và Viên Thần Hi — cả hai đều là nhân viên ngân kiểm cấp cao của đội chi viện.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT