“Đi, về kiểm tra lại camera giám sát.” Sầm Liêm liếc nhìn đồng hồ, “Chuyện anh nghi ngờ, trước mắt tạm thời đừng nói với anh Tề và mấy người kia. Vụ án này rốt cuộc là tình huống gì, vẫn còn chưa rõ.”
Không phải anh không tin lời Vương Viễn Đằng, mà là... nơi đây là địa bàn của cục công an thành phố Lương Châu, nếu chưa có bằng chứng rõ ràng mà nói người ta có vấn đề, thì quá dễ bị vả mặt ngược rồi.
Vương Viễn Đằng tất nhiên hiểu ý của Sầm Liêm, liền gật đầu: “Chúng ta cứ về trước bàn bạc với mọi người, xem lại camera rồi tính tiếp.”
Võ Khâu Sơn nhìn quanh một vòng, rồi bật cười: “Hai người các cậu đang thì thầm bàn bạc ở cái nơi không một bóng người này, là sợ châu chấu dưới đất nghe lén chắc?”
“Thói quen thôi mà,” Sầm Liêm hắng giọng, “Về trước đi, tôi đoán chắc Tề Diên với mấy người kia cũng sắp quay lại rồi.”
Sáng nay, Tề Diên và Đường Hoa đã xuất phát từ sớm để đến hiện trường, giờ cũng đã sáu bảy tiếng đồng hồ trôi qua. Nếu không có gì đặc biệt, chắc họ cũng sắp về đến nơi rồi.
Lúc ba người Sầm Liêm về tới khách sạn thì đúng lúc thấy Đường Hoa và Tề Diên cũng vừa mới bước vào cửa, đang vừa đi vừa trò chuyện.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play