Chiếc xe lăn bánh khỏi thành phố Khang An, càng tiến vào vùng sa mạc mênh mông, Sầm Liêm càng có cảm giác kỳ quặc — như thể mình bị sung quân ra biên ải thời cổ.
"Xong phim rồi, không biết chỗ này với Ninh Cổ Tháp cái nào hoang vu hơn nữa." Đường Hoa vừa lái xe vừa làu bàu, "Ven đường toàn mấy cái thứ trong truyền thuyết gọi là ‘bụi lạc đà’ phải không?"
"Ninh Cổ Tháp tụi mình đi qua rồi mà," Võ Khâu Sơn nhắc, "Đúng là bụi lạc đà đấy, với cả mấy loại cỏ sa liễu, linh tinh các kiểu."
Anh vừa giải thích vừa liếc đồng hồ: "Có vẻ đến tối mới tới được Lương Châu."
"Hồi trước xem bản đồ thấy nói địa thế chỗ này dài và hẹp, giờ mới biết đúng là dài thiệt," Đường Hoa đổi tư thế cho đỡ mỏi rồi tiếp tục lái, “Sau khu dịch vụ này tới lượt ai lái thế? Chứ tôi mà tiếp nữa chắc gục luôn.”
Lúc này đã xế chiều, họ đã băng qua đường cao tốc gần tám tiếng.
"Ngồi nhìn sa mạc suốt dọc đường, mọi người có ý tưởng gì mới không?" Trong lúc nghỉ chân ở khu dịch vụ để ăn tối, Sầm Liêm vừa thuần thục pha mì gói, vừa ngẩng đầu nhìn nhóm đồng đội đang phờ phạc rũ rượi.
Bên phía Cục Công an Lương Châu vốn rất chu đáo, định mua vé máy bay cho cả đoàn bay thẳng tới, nhưng Sầm Liêm từ chối.
Vụ án xảy ra ngay trong lòng sa mạc, thì phải nhanh chóng làm quen với địa hình nơi đây. Nếu không, đến lúc điều tra thật sự cũng chẳng tìm nổi điểm đột phá.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT