Sầm Liêm cũng không cách nào xác định rốt cuộc là do hiện tại trên đường không có ai có ý định phạm tội, hay do những kẻ có ý định ấy vẫn chưa biểu hiện ra. Suốt cả đoạn đường đi, đến tận khi hai người ngồi xuống quán món cay Tứ Xuyên, anh vẫn không thấy có gì bất thường.
Cái chức năng "cảnh báo ngoại quải" này, có vẻ không dễ để kích hoạt như tưởng tượng.
“Cậu rốt cuộc đang nhìn cái gì đấy?” – Đường Hoa cuối cùng không nhịn được, đang xem thực đơn bỗng ngẩng lên hỏi. “Nam nữ già trẻ gì cậu cũng nhìn qua một lượt. Đừng nói là cậu thật sự có thể nhìn ra ai đang có ý định phạm tội đấy nhé?”
Sầm Liêm hơi giật mình, suýt nữa nghĩ Đường Hoa thật sự thấy được ‘ngoại quải’ của anh. Nhưng liếc mắt thấy người kia vẫn đang say sưa tìm món đắt nhất trên cái menu giấy cũ kỹ của quán, anh mới yên tâm rằng mình nghĩ quá xa rồi.
“Đúng là không thấy được ai có ý định gây án thật,” Sầm Liêm thành thật đáp. “Cũng không phải đang đặc biệt nhìn gì, chỉ là cảm giác dạo này bận bịu quá, hiếm khi có chút rảnh rang, lại còn đang trong giờ làm mà được ra ngoài, bỗng dưng thấy cuộc sống thường nhật của người ta náo nhiệt như vậy… cảm giác hơi lạ lạ, như thể mình bị tách khỏi thế giới thật vậy.”
Đường Hoa ngẩng đầu nhìn anh mấy giây, rồi vò đầu, “Cậu ngày thường đâu có kiểu văn nghệ như này đâu, hôm nay bị gì vậy?”
Sầm Liêm bật cười: “Lâu quá không nghỉ ngơi, đầu óc loạn thôi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play